Trở về thiên tai, ta ở cổ đại độn hóa chạy nạn - Chương 56

Cập nhật lúc: 2025-03-08 08:19:44
Lượt xem: 2

Tề Kiều Kiều vốn đã có làn da trắng nõn, bộ trang sức này càng tôn lên làn da trắng như tuyết, động lòng người.

Tê Kiều Kiều vừa xuất hiện đã thu hút ánh nhìn của mọi người, mấy cô nương quen biết đều tiến lên hỏi về bộ trang sức ngọc trai nhìn qua đã biết là hàng thượng hạng trên người nàng.

Dung mạo của Tề Kiều Kiều vốn đã không tệ, cộng thêm bộ trang phục tao nhã và bộ trang sức ngọc trai toàn diện tôn lên sự thanh lịch và quý phái, khiến cho Tần Vân Yên đầy mình ngọc ngà trở nên thô tục không chịu nổi.

Tần Vân Yên bị cướp mất hào quang, không khỏi nghiến răng nghiến lợi.

Tề Kiều Kiều nhìn về phía này, đi đến một chiếc bàn đá bên cạnh.

Trong số các tiểu thư, đích nữ của tri châu Thương Châu có thân phận cao nhất đang ngồi ở đó.

Tề Kiều Kiều chào hỏi nàng ta, cười tươi như hoa.

Tần Lăng Hàm nhìn Te Kiều Kiều, lộ ra vẻ kinh ngạc, nói: "Bộ trang sức này, nhìn quen mắt quá." Lúc này, Ngọc Lộ cũng nhận ra bộ trang sức đó, liên tưởng đến việc tiểu thư vừa nói sẽ có trò hay để xem, lập tức hiểu ra mọi chuyện.

Bộ trang sức này không phải dành cho Tần Vân Yên, thật là thú vị.

Ngọc Lộ hiểu ý của Tần Lăng Hàm, lập tức tiếp lời: "A, tiểu thư, không phải đây là bộ trang sức mà tiểu hầu gia đến đặt hôm đó sao?"

May

Nghe nói là trang sức do tiểu hầu gia đặt, ánh mắt của những tiểu thư khác trên bàn nhìn Tần Vân Yên bỗng trở nên kỳ lạ. Những thứ nữ địa vị thấp hơn vốn định nịnh bợ Tần Vân Yên, lúc này thấy tình hình này, lập tức do dự.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thien-tai-ta-o-co-dai-don-hoa-chay-nan/chuong-56.html.]

Thứ nữ Vân gia mở lời trước: "Nô tỳ này của ngươi, chắc là mắt kém rồi, đồ vật do tiểu hầu gia tặng, sao có thể xuất hiện trên người người khác được. Chẳng lẽ, hôn sự giữa Tần phủ và Hầu phủ có gì thay đổi?"

Nói xong, ánh mắt dò hỏi của nàng ta nhìn về phía Tần Vân Yên.

Tần Lăng Hàm cũng nhìn về phía Tần Vân Yên lúc này, giả vờ quan tâm hỏi: "Chẳng phải đây là trang sức tiểu hầu gia đặt, định tặng cho muội sao? Muội không thích thì cũng không nên phụ lòng tiểu hầu gia, tặng cho người khác chứ."

"Tiểu hầu gia tặng, nàng ta sao dám tặng cho người khác, ta thấy là tiểu hầu gia căn bản không tặng cho nàng ta." Đích nữ Vương gia ngồi bên cạnh che miệng cười, ánh mắt vô cùng chế giễu nhìn Tần Vân Yên.

Nàng ta đã không ưa Tần Vân Yên từ lâu, chỉ là một thứ nữ địa vị thấp hèn, chỉ vì bám vào hôn sự với Hầu phủ, mà ngang hàng với bọn họ, lúc này có cơ hội, đương nhiên bắt đầu chế giễu Tần Vân Yên.

"Lời của tỷ tỷ nói có lý." Đích nữ Lý gia cũng phụ họa: "Nghĩ lại lúc trước, người định hôn Hầu phủ cũng không phải là Tân Vân Yên. Chỉ là có người dùng thủ đoạn đê tiện, câu dẫn tiểu hầu gia mà thôi. Bây giờ người khác chỉ bắt chước một chút thì có gì không được."

Mấy người một xướng một họa, đem thể diện của Tần Vân Yên dẫm dưới chân.

Tần Vân Yên lúc này nào còn tâm tư đáp trả lời chế giễu của người khác, một đôi mắt nhìn chằm chằm Tề Kiều Kiều, cả khuôn mặt vì tức giận mà hơi vặn vẹo, ánh mắt nhìn Tề Kiều Kiều như muốn ăn tươi nuốt sống nàng ta vậy.

Nàng ta nắm chặt tách trà, dùng sức đến mức gần như bóp nát tách trà.

Tần Lăng Hàm thấy vậy, vẻ mỉa mai trong mắt càng sâu.

Tề Kiều Kiều lúc này như mới nhìn thấy Tần Vân Yên, chậm rãi đi tới, nói với Tần Vân Yên: "Xem trí nhớ của ta này, nói chuyện với Ngô tỷ tỷ nhập tâm quá, quên mất đến chào ngươi rồi."

Loading...