Emma bỗng cảm thấy áp lực đè lên đôi vai bé nhỏ khiến cô ngạt thở. Cô đẩy ghế và lên. "Tớ sẽ ngay," cô dọ dẫm qua cánh cổng kiểu Pháp hướng về phía nhà vệ sinh.
Emma một phòng chờ trống trải nhà vệ sinh, căn phòng lắp đầy gương và ghế xa-lông sang trọng bọc da màu nâu đỏ, cạnh bên là một cái rổ bằng gỗ đựng mấy chai keo xịt tóc hiệu Nexxus, băng vệ sinh Tampax và mấy chai nước rửa tay Purell.
Mùi nước hoa thoang thoảng trong khí và dàn loa âm thanh nổi đang phát mấy bản nhạc cổ điển nhẹ nhàng.
Emma thả xuống bộ xa-lông xa hoa và chăm chú bóng trong gương. Một cô gái gương mặt trái xoan, mái tóc vàng nhạt lượn sóng và đôi mắt thường đổi màu từ xanh biển thành xanh tím đang cô trong gương.
Gương mặt trông giống với gương mặt cô gái chụp trong tấm hình gia đình treo ở tiền sảnh nhà Mercer, quần áo của cô gái đó mặc Emma thoải mái, như thể cơ thể cô rõ những bộ quần áo vốn thuộc về cô.
Quanh cổ Emma đeo sợi dây chuyền bạc của Sutton, sợi dây chuyền mà tên sát nhân dùng để siết cổ Emma trong bếp nhà Charlotte, sợi dây chuyền mà Emma chắc Sutton đeo khi chị giết.
Cứ mỗi khi cô chạm chiếc mề đay bạc tinh mịn trông thấy nó lấp lánh gương, cô nhớ đến quyết tâm của : cho dù chuyện khó khăn đến thế nào nữa, cô cũng tìm danh tính kẻ sát nhân.
Cánh cửa phòng chờ bỗng bật mở khiến mớ âm thanh huyên náo ở phòng ăn truyền . Emma xoay đầu khi một cô gái tóc vàng trông lớn hơn cô vài tuổi bước tấm thảm in hoạ tiết Navajo đang tiến về phía cô.
Cô mặc áo thun hồng in biểu tượng của câu lạc bộ ngực. "Em là Sutton Mercer ?"
Emma gật đầu.
Cô gái cho tay túi quần kaki và lôi một chiếc hộp nhỏ màu xanh da trời, nắp hộp kèm một tấm thẻ ghi chú GỬI SUTTON. "Có gửi cái cho em."
Emma cái hộp nhỏ chằm chằm nhưng dám chạm nó. "Ai gửi chị?"
Ngày Làm 8 Tiếng, Lương 5 Triệu T_T
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-lua-gat/chuong-86-vu-choi-kham-tren-duong-ray.html.]
Cô gái nhún vai. "Một vị khách để nó ở bàn tiếp tân. Các bạn của em chị em ở trong ."
Emma do dự cầm lấy, cô gái liền xoay ngoài. Emma dễ dàng mở nắp hộp, lộ bên trong là một hộp trang sức nhỏ bằng nhung.
Trong đầu Emma chợt hiện lên tất cả các khả năng thể xảy . Một phần nhỏ trong cô hy vọng đó là món quà từ Ethan. nó cũng thể là quà của Garrett cố lành với cô.
Emma bật nắp hộp lên. Bên trong là một mặt dây chuyền bằng bạc hình đầu tàu xe lửa sáng lấp lánh.
Emma lướt nhẹ ngón tay mặt dây chuyền, bỗng cô trông thấy một mảnh giấy nhỏ cuộn tròn dán trong nắp hộp. Cô gỡ nó và dòng chữ in hoa bên trong.
NGƯỜI KHÁC CÓ THỂ KHÔNG MUỐN NHỚ ĐẾN VỤ CHƠI KHĂM TRÊN ĐƯỜNG RAY XE LỬA, NHƯNG TÔI SẼ KHÔNG BAO GIỜ QUÊN. CẢM ƠN NHÉ!
Emma cuộn mảnh giấy và nhét trong hộp. Vụ chơi khăm đường ray xe lửa. Tối qua trong phòng Laurel, cô cuống cuồng xem qua ít nhất năm mươi trò chơi khăm của hội Trò Lừa Gạt, nhưng cái nào trong đó liên quan đến xe lửa.
Mặt dây chuyền hình đầu tàu khắc sâu đầu , và bất thình lình, não vụt phát một tia ký ức yếu ớt. Tiếng còi tàu hú dài ở đằng xa. Có tiếng thét và ánh đèn xoay vòng. Đó là...? Có chúng ....?
ký ức đó bỗng nhiên biến mất, nhanh như khi nó đến.
-----------------
Ethan Landry đẩy cánh cổng lưới sắt và bước sân tập tennis trong công viên. Emma xoay đầu sang , vai đang chùng xuống và hai tay đặt trong túi quần.
Đã hơn mười giờ tối nhưng ánh trăng vẫn sáng lung linh chiếu rọi mái tóc đen rối bời, áo sơ mi vải bông màu xanh đậm, chiếc quần jean rách gối và đôi giày Converse cũ của . Một bên dây giày tuột và kéo lướt thướt mặt cỏ.