Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tối qua ảnh tặng quà sinh nhật cho Sutton bằng chính cơ thể cường tráng lột trần của ảnh và một xấp bao cao su hiệu Trojan.
thật sự cảm thấy đau lòng khi thấy vẻ mặt đầy tổn thương của khi Emma từ chối. rõ lúc chúng ở bên như thế nào, nhưng chắc một điều: mối quan hệ giữa chúng là một trò đùa, cho dù bây giờ trong lòng chắc mẩm cố ý đùa bỡn .
Đôi mắt màu xanh ngọc bích của Laurel khẽ nheo khi hớp một ngụm cốc-tai. "Sao chị trốn ảnh? Bộ ảnh cởi đồ gớm lắm hả? Hay là ảnh tới ba cái núm vú?"
Ngày Làm 8 Tiếng, Lương 5 Triệu T_T
Emma lắc lắc đầu. "Không . Vấn đề là ở chị, tại ảnh."
Madeline xé một đầu bao giấy bọc ống hút đưa lên miệng thổi vỏ bao về phía Emma. "Vậy thì nên giải quyết cho xong vấn đề của . Hai tuần nữa là tới lễ hội trường đó, nếu mấy coi đặt hàng hết thì lo kiếm hẹn hò nha."
Charlotte khụt khịt mũi. "Làm như ngại mấy bồ ?"
Emma nhăn mặt khi nhớ đến chuyện năm ngoái Sutton cướp Garrett từ tay Charlotte.
Thật tình thì chuyện đó rõ ràng chứng minh chẳng là một bạn . Cái cách Charlotte nguệch ngoạc tên Garrett vở giấu mấy bức ảnh của Garrett gầm giường chứng minh vẫn còn yêu ảnh nhiều lắm – đây là một động cơ vững chắc khiến tay g.i.ế.c .
Bỗng một đàn ông đột nhiên xuất hiện ngay bên cạnh các cô gái. Tóc ông vuốt ngược và cặp mắt màu đồng của ông đang thẳng nhóm Emma, ông mặc áo thun xanh và quần kaki ủi phẳng phiu hết mức.
"Bố!" Madeline thốt lên bằng một giọng run rẩy, cô gái luôn tỏ điềm tĩnh khôn ngoan mặt Emma bỗng dưng biến mất. "Con–con là bố sẽ đến đây!"
Ông Vega chằm chằm mấy ly nước chỉ còn phân nửa bàn. Mũi ông khẽ nhíu như thể ngửi thấy mùi cồn. Nụ vẫn còn nở gương mặt ông nhưng vẻ gì đó giả dối khiến Emma khó chịu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-lua-gat/chuong-85-gia-dinh-rac-roi.html.]
Ông cô nhớ đến Cliff, cha nuôi chuyên bán xe cũ ở một bãi xe bụi bặm gần biên giới bang Utah và thể lật mặt nhanh chóng từ một cha thất thường thành một gã con buôn nịnh hót trong đầy bốn giây.
Ông Vega im lặng một lúc chồm tới tóm lấy cánh tay Madeline khiến cô run rẩy.
"Cứ gọi mấy món các con thích nhé," ông giọng trầm trầm. "Hôm nay bác mời." Nói ông xoay kiểu cách bước về phía cánh cổng vòm bằng gạch nung để sân gôn.
"Cảm ơn bố nhé!" Madeline với theo, giọng cô vẫn còn run nhẹ.
"Tuyệt thật đó," Charlotte lẩm bẩm khi ông rời , mắt cô rời khỏi mặt Madeline.
"Ừa." Laurel vuốt nhẹ ngón tay dọc theo mép chiếc đĩa hình vỏ sò, dám mắt Madeline.
Tất cả đều vẻ như gì đó, nhưng chẳng ai lên tiếng... đúng hơn là ai dám.
Gia đình Madeline nhiều chuyện rắc rối. Em trai cô , Thayer, bỏ khi Emma đến Tucson. Emma thấy hình tờ rơi tìm mất tích dán ở khắp nơi trong khu phố.
Trong tích tắc cô bỗng cảm thấy hoài niệm cuộc sống an đây – một cảm giác mà cô bao giờ nghĩ đến khi còn là một đứa trẻ nơi nương tựa.
Cô hăm hở đến Tucson và nghĩ rằng sẽ tìm thứ hằng ao ước: một chị ruột cùng một gia đình ấm áp để đền bù cho sự thiếu hụt tình thương bấy lâu.
đó, cô tìm thấy một gia đình dần rạn vỡ nhưng các thành viên của nó nhận , một chị sinh đôi c.h.ế.t với cuộc sống luôn trở nên phức tạp hơn từng ngày và một tên sát nhân nguy hiểm luôn lượn lờ xung quanh.