Trò Lừa Gạt - Chương 76: Em là ai?

Cập nhật lúc: 2025-07-16 14:35:00
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Không ."

Emma tiếp tục bóng dáng thành phố đang mờ dần qua gương chiếu hậu. Con đường nhấp nhô lúc lên lúc xuống. Ethan rẽ xe một con đường khác, nhưng nó thậm chí còn tiêu điều hơn con đường lúc nãy. Sỏi đá kêu răng rắc bánh xe, các cây xương rồng cao to lướt sát qua mặt họ chỉ cách vài cen-ti-mét.

Tim Emma bỗng nhiên đập thình thịch. "Ethan, sai đường ," cô nhấn mạnh.

Ethan trả lời cô. Anh đánh xe lên một con dốc nhỏ. Ánh đèn đường nhấp nháy ở tít đằng xa, xa như cách tới các vì bầu trời. Emma cảm thấy vết trầy xước do siết cổ hồi cuối tuần đột nhiên nóng râm ran. Miệng cô bỗng chốc trở nên khô khốc. Cô liếc gương mặt Ethan. Mắt vẫn đang đăm đăm phía , quai hàm nghiến chặt và bàn tay bấu chặt lấy vô lăng.

"Emma....." kêu lên yếu ớt. Trong lòng bỗng xuất hiện một loại dự cảm chẳng lành.

Ruột gan Emma đảo lộn. Cô cẩn thận chầm chậm đặt tay lên tay nắm cửa và chuẩn đẩy .

CẠCH. Chốt cửa bỗng sập xuống. Emma nhấn nút mở khoá cửa nhưng nó hề nhúc nhích. "Dừng xe !" Cô rít lên, đầu óc cuồng trong nỗi sợ hãi tột độ. "Dừng xe ngay!"

Ethan đạp phanh gấp đến nỗi Emma ngã chúi về phía , cánh tay cô đập hộp đựng găng tay mặt. Chiếc xe lảo đảo mất một lúc, động cơ gầm gừ vang dội trong gian tĩnh mịch xung quanh. Cô đưa mắt bầu trời tối mịt bên ngoài. Theo như những gì cô thấy thì họ đang ở một khu sa mạc trống trải và cằn cỗi. Thậm chí còn đường chạy xe.

"Gì thế? Có chuyện gì ?"

Cô run rẩy Ethan, nước mắt ràn rụa mặt. "Em xuống xe. Làm ơn mở cửa . Làm ơn."

"Em bình tĩnh ," Ethan nhẹ nhàng . Anh tháo dây an xoay sang đối diện với cô. Anh nắm lấy cổ tay cô, quá chặt cũng hề lỏng lẻo. "Anh chỉ tìm một nơi yên tĩnh, nơi mà ai thể trông thấy thấy chúng ."

"Tại chứ?" Emma gào . Tất cả các khả năng tệ hại và kinh khủng nhất lướt qua đầu cô.

"Vì nghĩ là một chuyện," giọng Ethan hạ xuống một tông thấp hơn hẳn. "Chuyện đó chắc em khác ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-lua-gat/chuong-76-em-la-ai.html.]

"Anh đang ?"

Trái táo cổ Ethan chuyển động khi nuốt xuống. "Em nghĩ."

Emma khó tin chớp mắt. "Gì...gì cơ?"

"Em Sutton. Em thể nào là Sutton ."

Lời như nhát d.a.o đ.â.m tim Emma. Cô há hốc miệng nhưng thể thốt một câu nào. Làm ? Cô chầm chậm sờ tay nắm cửa bằng tay còn nhưng nó vẫn khoá chốt. "Em đương nhiên là Sutton ," cô giọng run rẩy. Tim cô đập bang bang trong lồng ngực.

"Cách cư xử của em chẳng giống Sutton một chút nào."

Cô lúng túng nuốt xuống và bắt đầu cảm thấy choáng váng. "Làm... ?"

Ethan nghiêng về phía một chút. "Anh vốn cho rằng Sutton đổi – kể từ cái đêm em xuất hiện lối nhà . tối nay em cư xử khác. Anh nhận em thể nào là Sutton ," Ethan bằng giọng buồn bã và cô đơn. "Anh sốc. Vậy nên em hãy giải thích với chuyện gì đang diễn ."

Emma trân trối, nỗi sợ hãi chạy dọc sống lưng cô. khi Ethan thốt những lời đó, đầu bỗng chốc cuồng với đủ loại hình ảnh: nụ mất mát gây ám ảnh của Ethan, mùi bụi bặm xác xơ của cây khô trong khí, cảm giác ai đó buộc chặt miếng vải mềm che mắt , cảm giác con d.a.o sắc lẻm ấn chặt lên cổ, và tiếng khùng khục.

Bỗng nhiên ngay lúc , một chuỗi các hành động xuất hiện trong đầu , ánh sáng nối tiếp ánh sáng, hình ảnh nối tiếp hình ảnh. Và cứ thế, một ký ức mới rõ ràng trải dài mắt như thảm đỏ trải sẵn cho nữ hoàng bước lên. còn gì khác hơn ngoài việc ngỡ ngàng dõi theo...

-------------------------

Ngày Làm 8 Tiếng, Lương 5 Triệu T_T

Bóng đen mạnh mẽ túm lấy và lôi khỏi cốp xe. Đầu gối đập thành xe và mắt cá chân trật đau điếng. Ai đó đẩy về phía . cúi gập đầu, cố qua miếng vải bịt mắt xem đang ở nhưng chẳng thể thấy gì ngoài bóng đen vây bủa. ngửi mùi cỏ khô đang cháy đó ở đằng xa nhưng vẫn đoán nổi đang ở . Có thể là ở Tucson. Cũng thể ở mặt trăng chừng.

Người đó nhấn xuống. đặt m.ô.n.g lên một bề mặt phẳng từa tựa như một chiếc ghế xếp bằng gỗ. thốt vài tiếng rên rỉ, miếng vải bịt miệng giờ ướt đẫm nước bọt của . "Câm mồm," ai đó rít lên.

cố vung chân đá bên cạnh nhưng chân chỉ quơ quào trong trung. Tiếng bước chân dẫm sỏi đá kêu răng rắc ngày càng nhiều, bỗng thấy một tiếng ting đanh gọn.

Loading...