Đột nhiên trong bóng đêm, một bàn tay vươn chụp lấy cổ tay Emma. Cô giật b.ắ.n và thét lên hãi hùng. Bóng đen kéo mạnh và lôi cô sang sân của nhà hàng xóm. Lòng bàn tay cô chà xát nền đất sỏi, hai cẳng chân cô run rẩy trong đau đớn và nước mắt cô chực trào . Cô hít một và chợt nhận khí tràn ngập mùi thuốc lá.
Emma trừng trừng bóng đen mặt, cô đoán sẽ thấy gương mặt giận dữ của Charlotte hoặc ánh mắt g.i.ế.c của Laurel, nhưng đó, giọng của một trai cất lên. "Em đang gì ?"
Emma khó tin chớp mắt. "Ethan?" Cô thì thào, hai mắt nheo để rõ hơn. là mái tóc đinh và cái cằm vuông nam tính của . Anh đang cầm tay điếu thuốc, đốm lửa đỏ sáng rực trong bóng đêm đầy vẻ ma quái.
Ethan dập điếu thuốc chân chằm chằm gương mặt nhễ nhại mồ hôi cùng chiếc váy te tua và đôi chân trần rướm m.á.u của Emma. "Cái quái gì đang diễn ?"
"Sutton?" Madeline gần như cất tiếng cùng lúc với . Cô đang ở ngay bên cạnh họ, chỉ cách một bức tường rào. "Cậu ?"
Emma túm chặt lấy cánh tay Ethan. "Làm ơn đưa em khỏi đây. Ngay bây giờ."
"Cái gì?"
"Em xin ," Emma tuyệt vọng thì thào, cô ôm chặt lấy cánh tay Ethan. "Anh thể giúp em ?"
Anh chăm chú Emma. Một cái kỳ lạ xẹt qua trong đôi mắt . Rồi gật đầu. "Xe đậu cách đây vài căn." Họ nắm c.h.ặ.t t.a.y lặng lẽ rời .
chỉ ước gì đưa con bé thật xa khi bọn sát nhân bắt kịp.
Xe của Ethan là một chiếc Honda Civic cũ kỹ màu đỏ, cửa xe màu xám và kính chắn gió nứt một đường dài. Bên trong xe mùi như ở tiệm McDonald mùi giày cũ, ghế hành khách đặt ngổn ngang sách vở và tập ghi chép. Emma đẩy chúng sang một bên và leo lên , quên thắt dây an . Ethan phía vô lăng. Emma quanh quất và phát hiện Laurel đang ngay bên vệ đường tới lui tìm kiếm bóng dáng cô.
Ngay khi Ethan cắm chìa khoá và khởi động xe, dàn âm thanh bỗng tự động bật lên. Đài đang phát một bài hát nhanh và cuồng nhiệt, Ethan vội vàng bấm nút khiến nó tắt ngóm. Bánh xe rít lên kin kít khi đánh xe xuống lòng đường và lao trong đêm.
Móng tay Emma căng thẳng cắm sâu đùi. Cô đưa mắt ngôi nhà của gia đình Mercer qua gương chiếu hậu cho đến khi nó nhỏ dần khuất hẳn.
Ngày Làm 8 Tiếng, Lương 5 Triệu T_T
"Tất cả chuyện là đây?" Ethan cất giọng trầm thấp phá tan bầu khí yên lặng.
"Chuyện khó giải thích," Emma trả lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-lua-gat/chuong-75-hinh-nhu-anh-di-nham-duong-roi.html.]
Chiếc xe chạy ngang công viên nơi Ethan và Emma từng chơi tennis với . Ánh đèn pha rọi sáng các sân tennis nhưng ai trong đó. Họ chạy ngang chuỗi cửa hàng phức hợp nơi Emma và Laurel chăm sóc móng. Chiếc xe vượt qua trung tâm thương mại La Encantada nơi Emma và Madeline từng mua sắm. Bên trái họ lúc là ngã rẽ sang trường Hollier.
"Chúng đây?" Ethan hỏi.
Emma lọt thỏm ghế. Cô thể đây? Gặp cảnh sát ? Liệu họ tin tưởng lời cô ? Chẳng lẽ cô đề nghị họ ập phòng Laurel và tìm kiếm đoạn video bằng chứng?
Cô hít một thật sâu. "Đến trạm xe buýt đường dài phố."
Ethan nhướng mày. "Chỗ đó gần khách sạn Quốc Hội ?"
" ."
"Em định du lịch ?"
Emma vòng tay ôm ngực. "Đại loại thế."
Anh hất cằm về phía đôi chân trần của cô. "Đi mà cần giày luôn ?"
"Em sẽ mua ."
Ethan cô đầy khó hiểu quẹo trái ở ngã tư kế tiếp. Chiếc xe chạy đường cao tốc. Đã gần nửa đêm, con đường chỉ còn rải rác vài chiếc xe và các làn đường bê tông trở nên trống rỗng. Các biển hiệu quảng cáo bằng đèn nê-ông sáng rực rỡ đường cao tốc khiến tài xế nheo mắt : HÃNG VẬN TẢI GREAT DANE, KHÁCH SẠN SỐ SÁU, và một chiếc nón cao bồi biểu tượng cho nhà hàng Arby's. Ánh đèn sáng lấp lánh con đường núi, một chiếc trực thăng bay ngang đầu họ kêu vù vù.
"Anh thể hỏi lý do tại em bỏ trốn khỏi bữa tiệc sinh nhật của ?" Ethan hỏi khi rời khỏi đường cao tốc.
Emma tựa đầu lên ghế. "Em chỉ thoát khỏi đó. Mọi chuyện điên rồ, em giải thích với như thế nào nữa."
Đèn giao thông bật sang màu xanh và Ethan rẽ trái ở ngã tư mặt. Chiếc xe lao vụt trong im lặng một đoạn đường dốc tối mờ. Xe chạy vài phút và Emma chẳng hề thấy một ánh đèn pha nào, cả chiều lẫn chiều về. Hai bên đường là đồng m.ô.n.g quạnh, chẳng lấy một căn nhà.
Emma nhướng mày và chằm chằm đường cao tốc đang ngày càng xa phía lưng. Nơi đây chẳng lấy một bóng đèn đường.
"Hình như nhầm đường ."