Trò Lừa Gạt - Chương 74: Đào thoát

Cập nhật lúc: 2025-07-16 14:34:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dưới gầm giường chăng? Hay chui tủ? Cô phóng tới bên cửa sổ và tựa lưng tường.

Lại thêm một tiếng gõ cửa. "Sutton?" Garrett gọi và bắt đầu xoay tay nắm cửa. Cô chồm qua khung cửa sổ và xuống. Phòng Laurel đối diện với dãy hàng rào của sân , cách nơi diễn bữa tiệc chục mét.

Bàn tay cô run rẩy nắm lấy khung cửa sổ và nhấc nó lên. Gió đêm mát lạnh phà cô.

Ngày Làm 8 Tiếng, Lương 5 Triệu T_T

"Sutton?" Charlotte cất tiếng gọi. "Cậu ở trong ?"

Emma xoay đầu về phía cửa, ánh sáng khe cửa bắt đầu lan rộng , Emma thể trông thấy mái đầu vàng của Garrett nơi ngưỡng cửa. Nhảy thôi, cô nghĩ. Cô leo lên khung cửa sổ và hít một thật sâu.

"Sutton?" Lần giọng vang lên ngay giữa phòng Laurel, nhưng lúc Emma thành công tiếp đất.

Emma đáp xuống mặt đất, gấu váy hàng rào xé toạc thành một lỗ lớn, bàn tay cô rướm m.á.u khi va quẹt một hòn đá và mắt cá chân trẹo đau điếng. Cô rên lên một tiếng, tháo phăng đôi giày cao gót đắt tiền và giấu chúng chậu cây xương rồng.

qua bên hàng rào. Vài trai đang chơi đua xe điều khiển từ xa, các cô gái xem rúc rích và chuyền một bình nước mạ crôm. Gabriella và Lilianna cách cô chỉ vài mét, họ đưa lưng về phía cô và thì thầm tai một cách nóng nảy, vẻ thất vọng hiện rõ gương mặt họ.

Cánh cửa kính bỗng đẩy trượt sang một bên, Garrett và Charlotte lao khỏi nhà. Garrett chạy tìm Emma trong khi Charlotte, Madeline và Laurel chụm đầu hội ý cạnh bụi cây Emma đang nấp khiến cô yên dám động đậy.

Giọng Madeline vang lên rõ ràng và tách biệt khỏi những tiếng ồn của bữa tiệc. "Cậu phòng ?"

"Tớ kiểm tra cả phòng Laurel ," Charlotte . "Cậu mất ."

"Cậu thể như thế ." Madeline nhăn mặt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-lua-gat/chuong-74-dao-thoat.html.]

Họ bước về phía cổng. Emma lặng lẽ cúi thấp và bò sang mấy bụi cây bên cạnh, đầu gối cô chà xát mặt đường rải sỏi. Khi bò đến chân tường rào, Emma thẳng dậy và leo qua tường. Cánh tay và bắp đùi cô chằng chịt vết xước.

Emma đặt đôi chân trần lên con đường sỏi bên tường rào. Cô hoang mang khung cảnh xung quanh. Không tiền, điện thoại, mang giày, cô thể đây?

Trước mặt cô lúc là bãi đậu xe với tầng tầng lớp lớp xe đậu chắn hết lối . Ngay đối diện cô là chiếc Jeep Cherokee, bên trái cô là chiếc Toyota và bên cô là chiếc Subaru Impreza.

Emma bỗng để ý thấy phía chiếc Subaru là một lối hẹp dọc theo bờ rào ngăn cách sân nhà Mercer với sân nhà hàng xóm và hướng thẳng con đường lớn nhà. Việc cô lúc vòng qua chiếc Subaru và trốn thoát theo lối đó. Cô hít một leo qua kính chiếu hậu của chiếc Subaru, lòng thấp thỏm hy vọng chiếc xe hụ còi báo động khi cô chạm .

Một tiếng 'két' vang lên giữa đêm khiến cô dừng . Có ba bóng đột nhiên xuất hiện ở cổng . Một cao gầy tóc đen với làn da vàng đồng, một thấp và đầy đặn hơn làn da tái nhợt nổi bật ánh trăng, và thứ ba mái tóc vàng cột kiểu đuôi ngựa quen thuộc. Họ đang quanh tìm kiếm, tay Laurel cầm một cây đèn pin. Emma run lên, trong giây lát cô như đóng băng.

"Sutton?" Madeline gọi to, giọng cô lạnh lẽo và còn thiện.

Laurel bỗng gấp gáp chĩa đèn pin về phía sân Emma đang . "Chị kìa!" Họ vội vã vượt qua các luống hoa kiểng và chạy về phía cô. Emma tức tốc leo qua chiếc Subaru và chạy trốn lối dài hẹp hướng đường lộ, tim cô đập thùm thụp trong lồng ngực.

"Sutton!" Charlotte, Madeline và Laurel lạng lách trong bãi đỗ xe gọi. "Quay đây!"

Emma chạy hết tốc lực, đôi chân cô gào thét, mắt cô đăm đăm mặt đường hiện chỉ còn cách cô vài mét. ngay khi Emma đến vệ đường, chân cô bỗng đạp thứ gì đó vô cùng sắc bén, cô hét lên và khuỵu gối xuống.

"Đứng lên nào!" gào lên vô vọng. "Đứng lên mà!"

Emma bò mặt đất. Những kẻ truy đuổi leo qua chiếc Subaru và chạy lối hẹp. Emma thẳng Laurel, vai cô đang căng lên đầy tức giận. Emma rên lên sợ hãi và lảo đảo chạy xuống lòng đường.

Bỗng nhiên bóng đèn hẹn giờ tự động của ga vụt tắt, nhấn chìm bãi đỗ xe và con đường ngoài trong bóng tối dày đặc. Emma cứng , tim cô lỡ mất một nhịp. Cô dò dẫm tìm kiếm bờ tường bao quanh khu nhà của gia đình Mercer và thụp đầu xuống ẩn nấp.

"Sutton?" họ vẫn tiếp tục gọi. Tiếng giày cao gót của họ gõ lộp cộp mặt đường xi măng càng lúc càng gần. Trong bóng tối đen như mực , Emma rằng họ đang ở đó gần cô.

Loading...