Trò Lừa Gạt - Chương 67: Anh không ngại mấy người bị loạn trí

Cập nhật lúc: 2025-07-16 14:34:37
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Emma dám thẳng mắt ông vì rõ cô con gái thật sự của ông chẳng thể nào 'an ' nữa, mà kẻ gây chuyện đó khả năng là đứa con gái thứ hai của ông.

Emma tìm cách biến khỏi đây thôi. Cô liền chụp lấy cây vợt tennis của Sutton đang dựng ngay chân tường. "Con tập cú đánh giao bóng."

"Được ." Ông Mercer cúi xuống màn hình laptop. " trong vòng một tiếng thôi đấy. Chúng còn thảo luận về một luật lệ cho buổi tiệc ngày mai."

"Vâng," Emma to. Cô sập cửa chạy bộ xuống đường. Tất cả đều kéo thùng rác nhà vệ đường chờ xe rác đến đổ, mùi rau củ thối và tã em bé ngập tràn trong khí. Càng xa khỏi ngôi nhà Emma càng cảm thấy an .

Vừa đến công viên cô liền dừng khi trông thấy một bóng dáng quen thuộc đang ngửa thảm cỏ thành hình chữ X. Trái tim cô chợt nhẹ bẫng.

"Ethan?" Emma gọi to. Ethan bật dậy ngay lập tức.

"Sutton! Thật vui khi gặp em ở đây." Trời quá tối nên Emma rõ mặt Ethan, nhưng cô thể sự vui vẻ trong giọng của . Cô bỗng cảm thấy ấm áp và hạnh phúc hơn hẳn.

"Em với ?" cô hỏi.

"Tất nhiên là ."

Cô mở cánh cổng lưới sắt mà chạm máy thu phí để đèn trong sân bật sáng. Cánh cửa lưới sắt kêu lên một tiếng BANG vang dội khi đóng sập . Cô cảm nhận ánh mắt Ethan đang dán lên khi cô bước về phía xuống ngay bên cạnh. Sân bóng vẫn còn âm ấm vì cái nắng gay gắt ban ngày, trong khí thoang thoảng mùi nhựa đường cháy nắng và mùi nước uống tăng lực rơi vãi sân.

Các ngôi trời sáng lấp lánh như đá thạch vỉa hè. Sao Ba, Mẹ và Emma đang chớp sáng ngay bên mặt trăng. Thật đáng ghét khi tất cả những chuyện xảy , các ngôi vẫn luôn chính xác ở nơi nó thuộc về và nhạo sự đấu tranh vô ích của cô quả đất .

Ngày Làm 8 Tiếng, Lương 5 Triệu T_T

Nước mắt chảy dài gương mặt Emma. Tất cả những mộng tưởng hão huyền cô nghĩ trong đầu khi đang chuyến xe buýt đến Tucson, tất cả những niềm vui khi thêm một chị trong cuộc đời, đúng thật là vô ích.

"Em chứ, Sylvia Plath?" Ethan chọc ghẹo.

Trời bỗng trở gió, khí trở nên lạnh hơn, Emma ép sát hai cánh tay sườn cho bớt lạnh. "Không lắm."

"Sao thế?"

Emma đưa lưỡi l.i.ế.m nhẹ hàm răng. "Trời ạ, nào gặp em cũng đang trong trạng thái bấn loạn tâm thần."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-lua-gat/chuong-67-anh-khong-ngai-may-nguoi-bi-loan-tri.html.]

"Không . Anh ngại mấy loạn thần kinh."

Emma chỉ thể lắc đầu. Cô thể cho những chuyện xảy , dù cho cô chia sẻ cùng ai đó. Thay vì , "Mai là sinh nhật em. Em tổ chức một bữa tiệc."

"Thật hả?" Ethan chống một tay lên. "Chúc mừng sinh nhật em nha."

"Cảm ơn ." Emma mỉm trong bóng tối.

Cô dõi mắt theo một chiếc máy bay phản lực đang trôi chầm chậm bầu trời đêm. Theo một cách nào đó, đây lẽ là bữa tiệc sinh nhật tuyệt nhất cô từng .

Hầu hết những ngày sinh nhật đây của Emma đều tổ chức. Hôm sinh nhật mười sáu tuổi cô trong văn phòng nhân viên xã hội để chờ phân đến một gia đình nhận nuôi mới. Vào sinh nhật mười một tuổi cô đang chạy trốn ở khu lều trại trong công viên bỏ hoang cùng những đứa trẻ khác.

Bữa tiệc sinh nhật duy nhất Emma Becky mang cô đến Hội Chợ Thời Phục Hưng ở gần nhà. Emma cưỡi vòng đu lừa Ye Olde, ăn đùi gà nướng khổng lồ và một huy hiệu bằng giấy cứng với hai màu yêu thích của cô lúc bấy giờ: xanh nê ông và xanh lam ngọc. Vào cuối ngày khi đang đường bãi đỗ xe, Emma xin Becky năm cho cô đến đây chơi tiếp. Thế nhưng đến năm , chỉ cách sinh nhật cô vài ngày thì Becky bỏ mất.

Emma lên bầu trời. Một đám mây lững lờ trôi ngang che khuất mặt trăng ánh sáng của nó lu mờ trong chốc lát. "Anh sẽ đến dự chứ?"

"Đến cơ?"

"Tiệc sinh nhật em. Ý em là, nếu bận, và nếu ." Emma cắn ngón tay cái. Trái tim cô đập thùm thụp trong lồng ngực. Bỗng nhiên cô thấy mời đến dự sinh nhật là một việc vô cùng khó khăn.

Ánh trăng rọi sáng các góc cạnh mặt Ethan. Emma kiên nhẫn chờ đợi quyết định của . Nếu ảnh , đừng thất vọng, cô tự nhủ với lòng. Đừng tự trách .

"OK," Ethan .

Tim Emma thắt . "Thật chứ?"

"Ừ, thật mà. Anh sẽ đến."

"Tuyệt!" Emma tươi roi rói. "Anh sẽ là bình thường duy nhất trong đám điên rồ đó cho xem."

"Anh chắc ." Vào lúc câu , Emma thể chắc chắn Ethan đang . "Anh cho là ai ở đây bình thường cả, em thấy ? Ai cũng những bí mật điên khùng."

Loading...