Trò Lừa Gạt - Chương 180: Là cậu ta

Cập nhật lúc: 2025-07-16 14:46:44
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tay cô vụt che miệng. Cô nghĩ đến bóng dáng bí ẩn lảng vảng gần cô và Ethan sân tennis, và ở băng ghế ngoài phòng triển lãm.

Tiếng giày thể thao kêu cót két khi ai đó rẽ quanh góc ngoài phòng y tế. Những cô cảm thấy như ai đó đang theo dõi ...

“Ethan,” Emma đầy lo lắng. “Em khỏi đây.”

Cô chạy băng qua bãi cỏ nhà Mercers, Ethan bám sát gót.

Một bóng bước lên từ khe rãnh ở căn nhà đối diện nhưng Emma vẫn thể rõ đó là ai.

Ngày Làm 8 Tiếng, Lương 5 Triệu T_T

Cô cảm thấy như đang rơi một cơn ác mộng; tất cả những gì cô là tỉnh dậy. Những chuyển động của cô dường như chậm , như thể cô đang cố di chuyển qua một đám bùn đặc quánh.

Cô lao qua những bước cuối cùng đến lối . Tay cô nắm lấy tay nắm cửa. Khi cô bên trong, Ethan vọng qua cánh cửa gỗ.

“Khóa cửa ,” giọng run rẩy.

Emma nhanh chóng khóa cửa và cài chốt.

Hơi thở cô run rẩy khi cô qua khe cửa và thấy Ethan chạy nhanh xe, nổ máy và phóng .

Emma sụp xuống cầu thang nhà Mercers, ôm lấy đầu gối.

Có ai đó ở ngoài đó.

Cô bước phòng khách, chỉ cảm thấy an tâm đôi chút khi thấy bạn bè vẫn đang ngủ, về ai đó đang ẩn nấp bên ngoài.

Mắt Emma lướt quanh phòng, những vật dụng trở nên quen thuộc —cây xương rồng sứ, bức ảnh Sutton và Laurel chụp ở Grand Canyon, chiếc gạt tàn in họa tiết ikat đặt bàn cà phê, dù ai trong gia đình hút thuốc.

Một cái bóng lướt qua ánh đèn hiên và tạo thành hình thù tấm rèm kéo.

Emma đông cứng .

Chuyện thể đang xảy . Cô ép sát cơ thể xuống chiếc túi ngủ sọc xanh trắng của Sutton. Cô khóa cửa , nhưng còn những cửa khác trong nhà thì ?

Emma im, lắng tiếng thở đều của bạn bè, đếm từng nhịp hít và thở của họ.

Khoảnh khắc kéo dài dứt.

Cô bấm ngón chân chiếc chăn len ngứa ngáy và đếm đến một trăm khi bật dậy, nhảy qua Laurel và Charlotte, bước nhẹ nhàng hành lang.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-lua-gat/chuong-180-la-cau-ta.html.]

Lớp đá cẩm thạch lạnh buốt chân trần khi cô rón rén lên cầu thang.

Cô cần khóa cửa sổ trong phòng Sutton — cái cửa sổ dễ dàng leo nhờ cây sồi bên ngoài.

thể với tới nhánh cây thấp nhất từ đất, nhưng bất kỳ ai cao hơn 1 mét 8 đều thể .

Lên đến đầu cầu thang, cô khung cửa tối om ở cuối hành lang.

Cô bước nhẹ thảm, nắm chặt chiếc quần ngủ mỏng của Sutton và cố chậm nhịp thở khi bước bóng tối trong phòng Sutton.

Những nốt da gà nổi lên cánh tay trần của cô khi một cơn gió lạnh thổi qua cơ thể.

Cửa sổ đang mở toang.

Ánh trăng chiếu xuống tấm ga trải giường màu xanh nhạt của Sutton và cuốn tạp chí bóng loáng đặt cạnh giường.

Emma lùi một bước và va thứ gì đó ấm và cứng.

Cô cố hét lên, nhưng âm thanh nghẹn bởi bàn tay đột ngột bịt chặt miệng cô.

Một bàn tay khác đang đặt lên eo cô, giữ chặt lấy cơ thể cô dù cô cố vùng vẫy mạnh đến .

“Suỵt.” Hơi thở ấm áp phả tai cô. “Là ,” một giọng trầm khàn lên tiếng.

Giọng dội thẳng như một cú sốc điện. Từ đó tuôn một loạt những hình ảnh rời rạc và ngắn ngủi.

Trốn khỏi một bữa tiệc và hôn giữa sa mạc.

Tìm thấy một bức thư trong tủ đồ khiến chân mềm nhũn vì cảm động.

, một nữa, ký ức đó hiện lên trong sân trường:

Cậu điều gì đó với , và hét lên: “Làm như ở bên ? Cậu chỉ là một kẻ thất bại!”

, một ký ức cuối cùng trồi lên, ngắn ngủi và sắc nét như một cú giật dây thần kinh:

Ánh đèn pha chiếu sáng khuôn mặt . Đôi mắt mở to sợ hãi, tay vung vẩy che chắn mặt.

... bùm. Va chạm xảy .

Loading...