Trò Lừa Gạt - Chương 171: Manh mối

Cập nhật lúc: 2025-07-16 14:46:22
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Cậu ở đây, ơi." Charlotte phịch xuống một tảng đá bên lòng sông cạn. "Chắc chúng nhầm chỗ ."

Emma chớp mắt bóng tối xanh xám. Theo như cô thể thấy, chẳng mặt đất cả. Chắc chắn cái xác nào.

Một cảm giác lạnh lẽo, ẩm ướt xâm chiếm cô, và cô ngã quỵ xuống gối. Đột nhiên cô thể thở .

Madeline bên cạnh cô. "Cậu ?"

Emma gật đầu, lắc đầu. "Tớ..." thể nốt câu.

"Có thể chị đang sốc," Laurel .

"Chúa ơi," Charlotte thì thầm, như thể đây là điều cuối cùng họ cần.

"Chúng nên chia tìm Gabby," Laurel đề xuất. Cô chỉ về phía bên . "Em sẽ về hướng đó."

"Tớ sẽ sang trái," Charlotte .

"Tớ sẽ xe," Madeline . "Hoặc xa nhất thể để sóng mà gọi 911. Sutton, cứ yên nhé, đừng di chuyển. Bọn tớ sẽ tìm ."

Mọi tản theo các hướng khác . Emma theo cho đến khi những bóng mờ của họ biến mất trong cách.

Không khí xung quanh cô trở nên tĩnh lặng. Những viên sỏi rơi rào rào xuống từ sườn núi. Dần dần, cảm giác nặng nề n.g.ự.c cô bắt đầu giảm bớt.

Cô hít một sâu và xoa hai tay . Cô thể chỉ đây. Cô tìm Gabby.

"Có ai ?" cô gọi. Giọng cô vang vọng nhẹ nhàng.

Đột nhiên, Emma thấy một âm thanh nhỏ, mỏng manh ở bên . Cô thẳng dậy, cảnh giác.

"Gabby?"

Rồi là tiếng thở ngắt quãng. Và đó, là một tiếng rên nhỏ.

"Gabby!"

Hy vọng tràn ngập trong Emma. Cô xoay , cố gắng xác định hướng của âm thanh.

Lại thêm một tiếng rên nữa.

Emma bước về phía bức tường đá bên cạnh hẻm núi. "Gabby?" cô gọi. "Là ?"

"Cứu..." Một giọng khàn khàn, yếu ớt vang lên.

Đó là Gabby!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-lua-gat/chuong-171-manh-moi.html.]

Emma quét ánh sáng từ điện thoại của Sutton lên đống đá xung quanh cho đến khi cô thấy một khe hở nhỏ phía , thứ mà nếu chú ý thì cô tưởng nó là hang ổ của động vật.

Cô cúi gian tối đen và lắng kỹ.

Ngày Làm 8 Tiếng, Lương 5 Triệu T_T

Tim cô dâng lên tan vỡ khi thấy tiếng yếu ớt, tuyệt vọng từ sâu bên trong.

"Cứu !"

Emma tìm thấy Gabby.

Cậu đang mắc kẹt.

Emma cúi xuống khe hở nhỏ. "Gabby!"

Những tảng đá chắc dịch chuyển khi Gabby ngã, chặn bên trong. Emma lùi và chớp mắt trong bóng tối.

"Laurel? Charlotte?" Không ai trả lời.

Lại một tiếng ho yếu ớt vọng từ trong hang.

Emma thử gọi 911, nhưng điện thoại thể kết nối. Nhiệt độ giảm ít nhất mười độ kể từ khi Emma bước xuống hẻm núi, nhưng mồ hôi vẫn chảy dài mặt và lưng cô.

khe hở nữa. Có một trống giữa những tảng đá, đủ cho một chui qua.

thể . Cô . Chính cô là đẩy Gabby khỏi vách đá.

Dù Gabby g.i.ế.c Sutton, nhưng Emma là kẻ g.i.ế.c . Cô sửa chữa sai lầm .

"Mình đến đây, Gabby," cô gọi to.

Emma thả balo xuống đất và xắn tay áo lên. Lấy một thở sâu, cô nhấc lên và chui qua lỗ nhỏ.

Bên trong hang bốc mùi ẩm mốc như của một loài động vật nào đó. Những tảng đá lạnh ngắt và trơn trượt áp sát da cô.

Vai cô ép , tay duỗi về phía để dò đường. Xương hông cọ thành của đường hầm nhỏ khi cô tiến lên vài bước.

"Gabby?" cô gọi. Tiếng vang của cô vang dội trong hang.

"Gabby?" cô thử nữa. Gabby trả lời.

Cậu ngất ư? Hay co giật nữa? Cậu c.h.ế.t ?

Những viên sỏi nhỏ rơi xuống đầu cô với mỗi một chuyển động khi cô bò về phía . Bụi bặm nghẹt phổi cô. Có lúc cô liếc qua vai và chỉ thấy lờ mờ vết nứt nhỏ mà cô chui qua.

cũng bò cùng con bé, trong gian chật hẹp như một chiếc quan tài với nắp đóng kín.

Loading...