Vài viên sỏi lăn xuống khe núi. Trong bóng tối chập chờn chỉ thấy bóng dáng các cành cây đan chằng chịt . Trời quá tối khiến ai đoán khe núi sâu bao nhiêu.
Một cơn gió gào thét thổi qua khiến đống lá khô chân Emma kêu xào xạc. Cô giật nhận sai đến thế nào khi cho rằng thể xử lý Gabby.
Họ đang ở một hoang mạc núi, đèn pin và sóng điện thoại. Chỉ cần bước nhầm một bước, vấp một cái, là Emma sẽ ngay cái tít Gabby và Lili : Thiếu Nữ Gặp Tai Nạn Bi Kịch Chết Trong Hoang Mạc. Nó đúng là một kịch bản hảo.
Nếu Emma c.h.ế.t ở đây, tất cả sẽ nghĩ Sutton kết thúc cuộc đời một trò chơi uống rượu tồi tệ. Sẽ còn vụ g.i.ế.c nào cần che đậy, còn lý do nào để ai đó thế chỗ Sutton nữa. Tất cả sẽ kết thúc.
“Uh, Gabby?” Madeline giậm chân. “Chúng nhầm đường ?”
“Đâu .” Gabby đập cái đèn pin trong tay và thử bật nó lên nữa, nhưng nó vẫn hoạt động. “Đường ở phía bên vách đá. Chỉ cần nhảy nhẹ một cái là qua, tớ thề đó.” Gabby chỉ khe núi rộng vài feet giữa hai bên vách đá.
“Tớ nhảy ,” giọng Emma run rẩy.
“Cậu nhảy thôi.” Gabby thích thú . “Đó là cách duy nhất đến con suối.”
Một cặp mắt phát sáng ngọn cây đang xuống Emma. Cô nhận bóng dáng của một con cú sừng.
Madeline đẩy họ và bước lên. “Tụi nhảy nhanh ? Tớ phát ốm vì cuốc bộ .” Cô giữ chặt quai balô và thực hiện một cú nhảy ba lê duyên dáng qua phía bên vách đá một cách dễ dàng. “Dễ ẹc!” Cô la lên.
Gabby để Charlotte nhảy tiếp, đến Laurel. khi Emma định bước qua cô để nhảy thì Gabby đưa tay ngăn . “Không nhanh ,” cô giọng trầm thấp.
Ruột gan Emma quặn thắt. Đến .
“Chạy mau Emma!” thét lên với cô em gái. “Chạy khỏi đây mau!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-lua-gat/chuong-169-roi-xuong.html.]
Ở bên khe núi, các cô gái qua chờ đợi. “Nhanh nào các ,” Madeline gọi. “Còn chần chừ gì ?”
Gabby chầm chậm vươn tay bắt lấy cổ tay Emma. Cô rùng . Điều sắp diễn hiển hiện mắt cô: Gabby sẽ ném cô xuống khe núi.
Chỉ mất vài giây cô g.i.ế.c cô nhanh chóng và gọn gàng, đó với rằng Sutton trượt chân hoặc vấp ngã. Một dòng tít hiện lên trong đầu Emma: Cô Gái Lại Thoát Tội Giết Người Lần Thứ Hai.
Dường như ngay lập tức thứ gì đó vỡ oà trong lòng cô. Cô sẽ c.h.ế.t – trong tối nay. “Tránh xa !” cô thét lên, đẩy mạnh Gabby về phía .
Đá vụn loạt soạt chân Gabby. Miệng cô há thành hình chữ O. Cánh tay cô vùng vẫy trung để lấy thăng bằng.
Thời gian dường như trôi chậm . Đôi giày thể thao của Gabby trượt dài như một vũ công trượt băng. Cô vật lộn tìm thứ gì đó để bấu víu, nhưng thứ duy nhất ở đó là các nhánh cây nhỏ và các bụi xương rồng sắc như d.a.o cạo. Đá vụn rơi phát âm thanh lộp cộp chói tai, một tiếng thét chát chúa vang lên xé toạc bóng tối, và Gabby rơi xuống.
“Gabby!” Madeline hét lao tới bên rìa vách đá.
“Ôi Chúa ơi!” Charlotte gào lên.
Tiếng thét như xuyên thủng gian kéo theo một chuỗi các âm thanh va chạm giữa cơ thể với cành cây, đá lở và xương rồng sắc nhọn.
Và , những khoảnh khắc đau đớn đó, một âm thanh rõ ràng vang lên chứng tỏ vật nặng đập xuống đáy vách đá.
Dạ dày của Emma quặn lên như thể cô sắp nôn .
"Ôi trời ơi." Cô chằm chằm tay , như thể cô nhận chúng.
Ngày Làm 8 Tiếng, Lương 5 Triệu T_T
Cô đẩy Gabby. Không thể là cô. Cô là một cô gái , Emma Paxton thể điều gì bạo lực, ngay cả khi mà cô tổn thương sắp hại cô.
"Chúa ơi, Sutton!" Charlotte ôm đầu, giọng thất thanh. "Cậu cái gì thế?"