Laurel ngại. “Hy vọng bọn họ lừa em để trả thù vụ chơi khăm hôm bữa.”
Ít nhất họ cũng thả một cái đèn khổng lồ lên đầu em.
“Em nghĩ họ tha thứ cho trò chơi khăm hôm đó của tụi ?” Emma cố tỏ thờ ơ.
Laurel ướm lên một chiếc váy cưới nhuốm m.á.u và gật đầu. “Sau khi bữa tiệc kết thúc, họ vụ chơi khăm thật là vui. Không thể tin họ âm mưu của tụi . Em cứ ngỡ chuyện trong tầm tay chúng . Có lẽ chúng đánh giá thấp họ.”
Nói là còn nhẹ đó, nghĩ.
Emma lướt ngón tay chiếc mũ quả dưa đính đá lấp lánh. “Vậy Gabby và Lili ở trong hội trường suốt thời gian chị ở phòng y tế ?”
Tiếng động hành lang ngày hôm đó loé lên trong đầu cô. Những mảnh kính vỡ sàn nhà. Cảm giác ớn lạnh khi ai đó lén và theo dõi...
“ …” Laurel liếc cô. “Sao thế?”
Emma rời mắt khỏi mấy bộ trang phục kỳ dị: một bộ hoá trang thành cà rốt màu cam hệt như dương vật, một bộ hoá trang bánh donut tròn rắc cốm hồng trông như mấy con đỉa, và một bộ hoá trang thành viên sôcôla Hershey. “Hình như là chị thấy Gabby hành lang, chỉ thế thôi.”
Laurel toe toét. “Chắc chị thấy ma !” cô trêu Emma bằng giọng ma quái chỉ tay một chiếc mặt nạ ma giống trong phim Tiếng Thét.
phá lên; Laurel bé nhỏ đoán đúng đấy. chắc chắn con ma mà Emma thấy là .
Ngày Làm 8 Tiếng, Lương 5 Triệu T_T
Laurel đánh giá bộ váy cưới đẫm m.á.u một nữa vắt nó qua khuỷu tay. “Bộ đấy. Thế chị dắt nào theo ? Chẳng hạn như nào đó tên là Alex ?” Cô cố tình kéo dài giọng khi tên Alex và nghịch ngợm thúc cánh tay Emma.
“Alex chỉ là bạn thôi,” Emma nhanh và xoay .
“Ờ, !”
“Nghiêm túc đấy. Chị quen ở trại hè tennis. Và đó là một cô gái. Alex là tên tắt của Alexandra.”
Laurel gật gù và mập mờ Emma. “Con gái mà nhớ chị và thể đợi đến lúc trò chuyện với chị?” cô hỏi, háo hức lặp tin nhắn của Alex.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-lua-gat/chuong-151-tui-chi-chi-la-ban.html.]
Chuông treo cửa kêu leng keng và một đàn ông mặc vét kẻ sọc bước cùng hai đứa bé trai tóc vàng. Hai đứa nhỏ chạy ào đến giá treo quân phục và bắt đầu dùng s.ú.n.g đồ chơi b.ắ.n .
Emma hai đứa trẻ chạy vòng vòng quanh giá treo đồ, nhận thấy ánh của Laurel vẫn dừng gương mặt cô. Emma hiểu rằng nếu cô chịu tuồn sự thật thì cô em gái sẽ ngừng quấy rầy cô. Laurel càng hỏi, cô càng bịa đặt thêm nhiều chuyện, sớm muộn gì cũng sẽ lòi đuôi.
Emma đành thở sâu mặt . “Được . Chị đang chơi với một .”
Mắt Laurel sáng lên. “Ai?”
“Ethan.”
“Ethan nào cơ?”
“Landry.” Nói tên khiến cô cảm thấy căng thẳng kỳ lạ.
Nụ mặt Laurel trở nên chắc chắn và một chút gượng gạo. “Phải đó?”
Emma khịt mũi vì cảm thấy tổn thương. Cô cảm thấy như lau mặt nạ của Sutton và để Laurel thấy con thật của .
“Tụi chị chỉ là bạn,” cô cố tỏ bình thường nhất thể. “Thỉnh thoảng chơi với .”
“ Ethan Landry kết bạn với khác.” Giọng Laurel vẫn chút hoài nghi. “Ảnh là quý ngài -Thích-Ở-Một-Mình.”
Hai đứa trẻ chạy ào ào trong cửa hàng như thể đang ở chiến trường. Cha chúng đặt tấm thẻ tín dụng Amex lên quầy và cô gái mặc đồ da với vẻ xin .
“Ờ, chắc ảnh đổi ,” Emma .
“Chị là thích hợp nhất để đổi đấy Sutton.” Laurel xếp hàng để đợi tính tiền bộ váy cưới. “Chị nên cho tất cả chị thích ảnh! Ảnh sẽ lập tức trở nên nổi tiếng cho mà xem!”
“Chị nghĩ là Ethan quan tâm mấy chuyện đó,” Emma .
dường như Laurel chẳng thấy lời cô. “Chị nên mời ảnh cùng tham dự buổi vũ hội!” Sự nhiệt tình của Laurel thúc mạnh tim Emma.