Trò Lừa Gạt - Chương 145: Tấm bảng đen nào cơ?

Cập nhật lúc: 2025-07-16 14:42:36
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thế nhưng lúc đây, dòng chữ xoá đó là một tin nhắn mới. Ngay khi dòng tin nhắn, m.á.u cô dường như đông .

NGƯNG BỚI MÓC ĐI, NẾU KHÔNG LẦN SAU TAO SẼ LÀM THẬT ĐẤY.

Emma há hốc. “Ai ?” Cô thét lên. “Ra đây !”

“Lên tiếng !” cũng hét. “Bọn ngươi ở đó!”

kẻ để dòng tin nhắn ý định mặt. Và bóng tối bắt đầu bủa vây lấy Emma. Mi mắt cô run run cố gắng mở .

Ngay khi ngất nữa, cô trông thấy một bóng – hoặc lẽ là hai – đang bôi dòng chữ tấm bảng.

Khi mở mắt nữa, Emma nhận thấy đang trong một căn phòng nhỏ màu trắng.

Trên bức tường đối diện treo một tấm poster hướng dẫn cách rửa tay đúng phương pháp. Tấm poster hướng dẫn cách cấp cứu bằng thủ thuật Heimlich treo ngay bên chiếc bàn đựng mấy lọ tăm bông và vài hộp găng tay y tế.

“Sutton?”

Emma đầu . Madeline đang chiếc ghế cạnh giường, hai đầu gối cô khép chặt và các ngón tay gõ gõ đùi. Khi cô trông thấy Emma tỉnh , mặt cô rõ ràng hiện lên vẻ nhẹ nhõm. “Tạ ơn Chúa! Cậu chứ?”

Emma nhấc tay đặt lên trán, giờ đây tay chân cô bình thường trở , còn cảm giác nặng như đeo đá lúc sàn nhà nữa. “Chuyện gì xảy ?” Cô thều thào. “Tớ đang ở đây?”

“Ổn cưng ạ,” một phụ nữ cao gầy tiến tầm của Emma .

mái tóc màu vàng khói cắt ngang đến cằm và đeo mắt kính đồi mồi, cô mặc một chiếc áo blouse trắng may dòng chữ Y TÁ T. GROVE n.g.ự.c áo. “Con ngất . Có lẽ là do tuột đường huyết. Cả ngày nay con ăn gì ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-lua-gat/chuong-145-tam-bang-den-nao-co.html.]

“Một chiếc đèn treo xà nhà suýt chút nữa rơi trúng ,” Madeline run rẩy . “Điên thật chứ - tí nữa thôi là nó đập lên đầu .”

Emma chợt nhớ đến bóng đến cạnh cô và lời cảnh cáo bằng phấn trắng. Tim cô bắt đầu đập nhanh và mạnh đến nỗi cô sợ Madeline và cô y tá thể . “Cậu trông thấy ai đó đến gần tớ khi tớ sàn nhà ? Có gì đó lên tấm bảng đen ?"

Madeline nheo mắt . “Bảng đen nào cơ?”

“Có gì đó mà,” Emma khăng khăng. “Cậu chắc đó là Gabby Lili ?”

Gương mặt Madeline thoáng hiện lên vẻ phức tạp. “Tớ nghĩ là cần nghỉ ngơi thêm. Gabby và Lili đều đang sân khấu khi chiếc đèn rơi. Bảo vệ đó chỉ là một tai nạn kinh khủng – mấy chiếc đèn đó cũ quá .”

Cô vỗ nhẹ lên vai Emma. “Xin nha Sutton, tớ hội trường thôi. Charlotte sẽ vặn cổ tớ nếu tớ trở về hướng dẫn mấy phục vụ thức ăn.” Madeline lên. “Thư giãn chút , tớ sẽ đến thăm khi bữa tiệc kết thúc, nhé?”

Tấm bảng thông báo treo ở mặt cánh cửa đung đưa khi Madeline bước và đóng cửa . Cô y tá cũng nhỏ nhẹ sẽ ngay bước ngoài.

Căn phòng nhỏ bé chìm tĩnh lặng, Emma nhắm chặt mắt ngả đầu lên chiếc gối cứng như đá giường, cô thở hắt .

‘Cậu nghĩ là đến lúc về đúng vị trí của Sutton?’ Gabby như thế ngay khi cuộc thi bắt đầu. ‘Chỗ của là ở bên trái cánh gà ?’

Lili chạy lên tầng để lấy điện thoại, ngay khi chiếc đèn lỏng . Thế … ẦM. Chiếc đèn rơi đúng ngay vị trí đánh dấu X nơi cô .

Ngày Làm 8 Tiếng, Lương 5 Triệu T_T

“Emma?”

Emma mở mắt và trông thấy Ethan đang bên giường , hai hàng lông mày cau vì lo lắng.

Anh mặc áo thun màu xanh ô liu sờn, quần jean sẫm màu và mang giày Vans đen trông thê thảm như lôi từ máy cắt gỗ. Cô cảm nhận ấm từ cơ thể khi bước đến gần cô hơn.

Loading...