Trò Lừa Gạt - Chương 137: thuận theo duyên phận

Cập nhật lúc: 2025-07-16 14:42:15
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ông bước về phía chiếc mô tô. "Con giữ vững xe để bố kiểm tra hai bánh một chút."

"Vâng." Emma theo ông ga- nắm chặt ghi-đông xe.

Ông Mercer xuống kiểm tra động cơ của bánh . "Sao, con vui vì lễ hội trường ?"

"Dạ, chắc chắn ," Emma trả lời, cố tỏ thích thú. "Con cảm ơn bố. ... con thấy thật sự xứng đáng." Cô nghĩ đến những chuồn ngoài chơi dù đang cấm túc.

"Con đạt điều đó mà Sutton, nhờ nỗ lực của bản , và cũng nhờ em gái con cầu xin bố cho con ." Ông Mercer thẳng lên và khoanh tay ngực. "Con nên gọi điện cho Garrett và báo nó tin ."

Emma châm biếm, mắt đăm đăm hình ảnh biến dạng của phản chiếu xe bóng lưỡng. "Con nghĩ là ảnh quan tâm ."

Ông Mercer cau mày. "Sao ?"

Emma bước về phía kệ đựng khăn lau, áo thun và mấy chai dầu nhớt xe máy. "Tụi con chia tay ," cô nhẹ nhàng thừa nhận. "Và con bây giờ cũng thích khác," cô thêm, tự ngạc nhiên vì chính những lời thốt .

Chắc cô ghi chuyện danh sách Những Điều Kỳ Cục của mất thôi. thật lòng mà , thừa nhận chuyện đó khiến lòng cô cảm thấy nhẹ nhõm. Cô từng cởi mở như thế với lớn, và theo như cách ông Mercer cô đầy dè dặt thì rõ ràng là Sutton cũng từng .

"Thế đó ?" ông hỏi giọng tò mò.

"Cũng ." Giọng Emma vỡ , cô khẽ nhăn mặt khi nhớ đến cuộc hẹn ở buổi triển lãm tối qua.

Nó vốn hảo. cô nhớ đến vẻ mặt Ethan khi bày tỏ cảm xúc của , và sự thất vọng ánh lên trong mắt khi cô họ chỉ nên bạn. Cảm giác lồng n.g.ự.c như thít vẫn còn khiến cô khó thở cho đến tận bây giờ.

Ngày Làm 8 Tiếng, Lương 5 Triệu T_T

"Vậy con và... mới hẹn hò ?" Ông Mercer ngập ngừng như thể chắc từ lóng đó thích hợp .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-lua-gat/chuong-137-thuan-theo-duyen-phan.html.]

Emma với lấy một miếng giẻ đặt kệ ga- và xoắn nó thành một khối. Lát cô gỡ nó và quan sát, miếng giẻ lờ mờ hiện ảnh một con cua và một con sò đang nhảy tango. Cô chắc miếng giẻ quảng cáo cho nhà hàng chợ cá vì chữ ghi đó quá nhạt nhoà.

"Không ạ," Emma trả lời giọng mệt mỏi. "Chuyện... phức tạp lắm."

"Sao thế?"

Cô nhắm mắt . "Chắc vì con đang gặp khó khăn trong việc tin tưởng khác."

Trong mắt ông Mercer bỗng hiện lên vẻ bi thương khiến Emma thấy khó hiểu. "Con nên tin tưởng khác Sutton . Con đừng để chuyện đó..."

Emma chờ ông hết câu, nhưng ông chỉ bặm chặt môi sang hướng khác. "Chuyện gì ạ?" cuối cùng cô cất tiếng.

"Ý bố là..." ông vụng về sắp xếp đống dụng cụ sửa xe khiến chúng va vang lên inh ỏi. "Bố chỉ điều nhất cho con thôi. Nếu đó là duyên phận thì hãy thuận theo nó, con gái ."

"Có lẽ ," Emma trầm ngâm. Lời ông khiến Emma nghĩ đến Sao Bạn Trai sáng lấp lánh bầu trời. Duyên phận.

Cô đặt miếng giẻ trở lên kệ bước đến mặt ông Mercer và vòng tay ôm lấy ông. Trong một thoáng ông Mercer tỏ ngập ngừng như thể kịp tin đây là sự thật. Rồi ông chầm chậm ôm lấy cô và siết chặt. Trên ông mùi nước hoa, mùi tiêu đen và dầu nhớt xe máy.

Đó là mùi hương từ lâu . Cảm giác đau khổ ngập tràn trong tim , giá mà thể ôm lấy bố một nữa.

Khi đang cảnh bố và Emma ôm thật chặt, một hình ảnh tăm tối bỗng vụt qua trong trí óc .

thấy bố đầu và hai mắt ông mở to khi trông thấy . Cảm giác phản bội lan toả khắp cơ thể và khiến đau đớn như trái tim cào nát.

khi kịp nhớ đó là chuyện gì thì một nữa, ký ức bỗng dưng tan biến.

Loading...