Trò Lừa Gạt - Chương 133: Anh thà là người cô độc

Cập nhật lúc: 2025-07-16 14:42:05
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Emma gần như sặc sụa. “Trời đất ơi.”

mặc dù , vẫn cho là em nên coi thường họ,” Ethan . “Em nên cẩn thận khi ở cạnh họ và tìm hiểu xem họ gì ở em.”

Emma gật đầu. “Nhóm Madeline chơi khăm họ. em nghĩ đó là một ý tưởng tồi tệ.”

“Nếu là em thì sẽ tham gia vụ đó. Lỡ như họ đúng là kẻ g.i.ế.c , chọc họ điên tiết lên sẽ cho em .”

Máy điều hoà bỗng mở mạnh hơn, khí lạnh chợt khiến Emma rùng . Ban nhạc đang chơi một bài hát phổ biến ở các quán rượu những năm 1920. Một cặp khách mời ngà ngà say bắt đầu nhảy nhót. Ethan phẩy tay để thổi làn khói thuốc bay mặt.

Họ im lặng bước đến xem bức ảnh tiếp theo. Đó là một chuỗi những bức ảnh Polaroid, mỗi bức miêu tả một bộ phận cơ thể : mắt, mũi, tai, chân. “Anh thích ảnh Polaroid,” Ethan .

“Em cũng ,” Emma trả lời, cảm thấy nhẹ nhõm vì đổi đề tài. “Mẹ em từng cho em một cái máy ảnh Polaroid khi em còn bé, ngay khi bà bỏ .”

“Em nhớ ?” Ethan hỏi.

Emma lắc nhẹ ly sâm banh trong tay. “Đã lâu quá ,” cô mơ hồ. “Em chẳng còn nhớ gì nhiều để mà mong nhớ bà cả.”

“Em chuyện gì xảy với bà ?”

“Em chẳng nữa.” Emma thở dài và bước ngang qua một nhóm khách mời đang trò chuyện lớn tiếng rằng họ đều là bạn của hoạ sĩ nổi tiếng Andy Warhol từ thời kỳ hoàng kim của nghệ thuật phong cảnh.

“Rất lâu về em từng nghĩ vẫn ở gần em và dõi theo em. Em nghĩ vẫn theo em khi em chuyển từ nhà nuôi dưỡng đến nhà nuôi dưỡng nọ, rằng bà vẫn ở gần đấy để chắc rằng em vẫn . giờ em nhận suy nghĩ ngu ngốc đến cỡ nào.”

“Đâu ngốc.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-lua-gat/chuong-133-anh-tha-la-nguoi-co-doc.html.]

Emma chằm chằm bảng giá của bức ảnh như thể cô dự định sẽ mua nó. “Không, em ngốc lắm. Mẹ bỏ rơi em. Đó là lựa chọn của bà, em thể đổi gì.”

Ngày Làm 8 Tiếng, Lương 5 Triệu T_T

“Nghe .” Ethan xoay Emma đối diện với . Anh cô một lúc lâu khiến tim Emma đập thình thịch. Lát , đưa tay vén một lọn tóc dài của cô tai. “Bà lựa chọn sai lầm. Em mà, ?”

Trái tim Emma đong đầy những cảm xúc mãnh liệt. “Cảm ơn ,” cô nhẹ nhàng và đôi mắt xanh mê hoặc của .

“Hôn ,” thì thầm, cảm thấy giống như chú cua quân sư trong truyện cổ tích Nàng Tiên Cá. chẳng lạ gì với mấy nụ hôn nữa, nên hối thúc Emma nếm trải nụ hôn đầu tiên ngay lúc .

Bỗng một phụ nữ mặc đầm tím đụng Emma. “Xin nhé,” cô lè nhè, đôi mắt cô mờ mịt và gò má đỏ ửng vì say. Emma xoay mặt khúc khích.

“Làm cách lẻn một bữa tiệc ?” Emma hỏi đưa tay vuốt phẳng chiếc váy . “Em tưởng là dạng thích tiệc tùng chứ.”

Ethan bước đến bên cửa sổ và sân của phòng triển lãm. Bên ngoài là một khu vườn đá trang trí bằng đèn giáng sinh nhấp nháy đủ màu.

“Không . Anh chỉ dị ứng với loại tiệc tùng rượu bia và chất kích thích. Nó là…”

“Dở hả?” Emma giúp hết câu. “ đôi khi đó là một phần của cuộc sống. Nhiều lúc chúng vờ và chịu đựng những thứ đó để bạn bè.”

Ethan uống cạn ly sâm banh và đặt nó lên bàn. “Nếu đó là cái giá để bạn bè thì thà là đơn độc.”

“Thế còn bạn gái thì ?” cô căng thẳng hỏi. Cô xài hết nơ-ron não mấy ngày liền để tìm cách hỏi về vấn đề .

Một nụ nhẹ nở môi Ethan. “Ừ, cũng từng vài cô bạn gái.”

“Có ai em quen ?”

Ethan chỉ nhún vai và xuống một chiếc ghế vuông vức bọc da, lẽ cũng là một trong những vật triển lãm.

Loading...