Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô phục vụ thứ hai xuất hiện và mời họ dùng sâm banh. “Cảm ơn,” Ethan lấy hai ly và đưa một ly cho Emma. Ly rượu thuỷ tinh sáng lấp lánh và bọt sâm banh sủi lên trắng xoá.
Ôi sâm banh. Giá mà hớp một xíu thôi.
“Cạn nào,” Ethan cụng ly với cô.
Emma cũng đưa ly lên cụng với . “Sao về buổi triển lãm ?”
Cổ Ethan bỗng ửng hồng lên. “Anh chỉ vô tình thấy mạng thôi.”
Ngày Làm 8 Tiếng, Lương 5 Triệu T_T
Lòng Emma dâng lên một cảm giác ấm áp lạ thường khi cô nghĩ đến cảnh Ethan hàng giờ màn hình máy tính, tìm kiếm một sự kiện thú vị nào đó để họ cùng tham gia.
Họ bước về phía những bức ảnh. Mỗi bức ảnh đều một khung hình lớn viền đen. Những bóng đèn nhỏ trần rọi xuống soi sáng từng bức ảnh.
Bức ảnh đầu tiên là cảnh một con đường thẳng và dài tít tắp chụp từ bên trong xe . Bức ảnh in bằng mực in Pigment màu đen giấy cotton và gì đó trông khá ám ảnh từ hàng cây tối tăm đến bầu trời sáng sủa một cách kỳ dị.
Emma tấm bảng ghi chú ở bên cạnh. Ngoài đề tên tác giả, tấm bảng còn ghi rõ giá tiền của bức ảnh. Ba ngàn đô la. Trời ạ!
“Em vẫn kịp kể cho mấy tin tức mới,” Emma thầm thì khi họ đến xem tấm ảnh thứ hai. Đó là một tấm ảnh về quang cảnh sa mạc chia ba phần đặt cạnh . Cô nuốt xuống một ngụm sâm banh và nhận thấy Ethan đang sát bên khi nghiêng tới xem kỹ bức ảnh.
Đối với các khách mời ở đây, hai họ trông như một cặp đôi đang yêu. Cô hớp thêm một ngụm nữa. “Em gần như chắc chắn Sutton ở cùng với Cặp Sinh Đôi Twitter ở tiệm Clique cái đêm chị giết.”
Ethan hạ thấp ly sâm banh xuống. “Sao em ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-lua-gat/chuong-132-nhung-co-gai-vo-vi.html.]
Emma giải thích về cuộc đối thoại diễn ở nhà Madeline hôm thứ Bảy. “Có quá nhiều sự trùng hợp ở đây. Chắc chắn họ là những ở bên Sutton lúc chị ăn cắp đồ. Và họ…” Cô đưa mắt sang một bình chữa lửa đặt trong góc phòng.
“Gabby và Lily g.i.ế.c ?” Ethan nghiêng đầu và liếc mắt như thể đang cố hình dung cảnh . “Anh chắc chắn một điều là hai nhỏ cực kỳ dở . Bao năm nay bọn họ thế .”
Emma vòng qua một chậu cây khổng lồ cành lá xum xuê để đến xem bức ảnh tiếp theo. “Một phần trong em luôn cảm thấy họ quá vô vị để thể chuyện mạo hiểm như .”
“Bọn họ là hình mẫu con gái vô vị mà,” Ethan đồng tình. “ thể chuyện gì đó xảy với Gabby hôm chơi khăm đường ray khiến họ động lực.”
“Và cái sự ngu ngốc của họ chỉ là diễn trò thì ,” Emma .
Cô từng gặp một kẻ giả vờ ngốc đây. Đó là cô em nuôi Sela của cô. Cô luôn tỏ là một con bé tóc vàng ngu ngốc mặt ba nuôi, nhưng lén lút bán cần sa ở một căn nhà hoang phía khu phố.
“Thế thì họ là những diễn viên giỏi.” Ethan bước đến xem một bức ảnh khác. “Có ai kể em vụ năm ngoái Gabby lái chiếc Beemer của bố họ và cán trúng chân Lili ?”
“Chưa…”
“Và khi Lili về nhà với cái chân bó bột, Gabby thốt lên rằng, “Trời ơi chị thế?”"
Emma khúc khích. “Không thể nào!”
“Còn một câu chuyện kể về việc Gabby hồi lớp Chín bằng cách nào đó tự chui tủ đồ trong phòng thể dục và khoá luôn trong đó.” Ethan ngưng một chút để lấy thức ăn từ trong khay.
“Anh thậm chí còn ngờ chui cái tủ đồ đó nữa. Và hồi họ học lớp Mười Một, thấy Gabby và Lili chuyện với sân bằng giọng Anh, họ gọi là ‘Cô Lili Tallywacker’ và ‘Cô Gabby Pony Baloney.’ Họ chẳng hề đó là mấy từ lóng mang nghĩa ‘dương vật’ mà chỉ cho là chúng buồn . Phải một thời gian khá dài họ mới thôi hổ về vụ đó.”