Trò Lừa Gạt - Chương 130: Viện nhiếp ảnh

Cập nhật lúc: 2025-07-16 14:41:58
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ethan bước xuống xe và mở cửa cho cô. Anh mặc áo vét đen, quần kaki và mang giày tây đen bóng, khác biệt so với những chiếc áo thun và quần sọt nhàu nhĩ thường ngày.

“Wow.” Emma sững sờ một lát khi leo trong xe. “Trông là… trai.”

“Đẹp trai lắm ?” Ethan toe toét.

Emma đỏ mặt. “Ừ, trai như búp bê Ken.”

Ethan cô từ đầu đến chân. “Còn em xinh ,” giọng lúng túng. " giống búp bê Barbie."

Emma bặm môi bẽn lẽn ghế phụ. Ethan vòng qua đầu xe, leo ghế lái và khởi động xe.

Emma đặt tay lên bảng điều khiển ở giữa họ, chợt tự hỏi Ethan nắm tay cô . đó, lôi một chiếc khăn tay trong túi áo vét và xoay sang đối diện cô.

"Em sẽ bịt mắt ," nở một nụ tinh nghịch. "Điểm đến sẽ giữ bí mật đến phút chót."

Cô phá lên . "Anh đùa đó chứ?"

"Hết sức nghiêm túc luôn." Anh nhích tới và xoay cột khăn che mắt cô. Emma bóng tối bao phủ, cô cảm thấy chiếc xe xoay đầu và quẹo sang .

Ngày Làm 8 Tiếng, Lương 5 Triệu T_T

Nếu là những khác với , lẽ cô sẽ vô cùng hoảng sợ, như cái Madeline và Cặp Sinh Đôi Twitter bắt cóc cô ở hẻm núi Sabino Canyon. vì đây là Ethan nên cô cảm thấy an . Và cực kỳ thích thú.

"Sẽ lâu lắm ," cam đoan. Emma thấy tiếng tíc-tíc-tíc của đèn xi nhan. "Không trộm đấy!"

Dàn âm thanh xe đang phát một bản nhạc mới của nhóm Strokes với giai điệu nhẹ nhàng. Emma tựa lưng ghế, nhắm mắt và suy đoán xem họ đang .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-lua-gat/chuong-130-vien-nhiep-anh.html.]

Ngày hôm qua khi gặp ở trường, cô kể cho về chứng cứ ngoại phạm của Madeline, Charlotte và Laurel. Ethan chỉ gật đầu, vẫn cứ chân thành nhưng xa cách như thế kể từ họ suýt hôn ở hồ bơi.

Chuông học reo lên khi cô kịp kể cho về kẻ tình nghi mới: Cặp Sinh Đôi Twitter. Họ cũng chẳng với những chuyện riêng tư, đặc biệt là những chuyện xảy ở hồ bơi.

Có lẽ Ethan chỉ xem như chuyện đó xảy . tối nay, cô cảm giác như họ đang hẹn hò.

Chiếc xe giật nhẹ khi dừng đèn đỏ. Dàn âm thanh chiếc xe cạnh bên dập thình thịch tai cô.

cố xem họ đang ở , nhưng một trong những hệ quả của cái c.h.ế.t đó là, bất cứ khi nào Emma nhắm mắt hoặc che mắt, cũng thể thấy gì.

Điều đó khiến tự hỏi ai – hoặc thứ gì – đang tất cả những chuyện . Không về cái c.h.ế.t của mà là về việc xuất hiện ở cạnh Emma và quan sát con bé khi chết.

Tin , chẳng loại con gái ngoan đạo thích xem triết học cầu trời khấn phật gì . Cơ hội "sống" một nữa bên cạnh Emma khiến cảm thấy như một phép màu, mặc dù cũng khá đáng sợ. cảm thấy xứng đáng.

Rõ ràng là một đứa con gái hư hỏng, tại nhận món quà đặc biệt như thế ? Hay đây là chuyện xảy với tất cả khi họ chết? Hoặc ít nhất là với những còn tâm nguyện thành?

Cuối cùng chiếc xe chạy chậm , Emma tiếng Ethan lái khu vực đỗ xe. "Được ," nhẹ nhàng . "Em thể bỏ khăn ."

Emma hạ khăn che mặt xuống và chớp chớp mắt. Họ đang ở trong thành phố, gần khu trường đại học.

Một toà nhà rộng lớn màu cát vàng trải dài mắt cô. Trên lối trải gạch trồng hai hàng cây chanh thơm lừng. Ánh đèn vàng thắp sáng bậc tam cấp và ngay cổng toà nhà đề một tấm biển: VIỆN NHIẾP ẢNH TUCSON.

"Ôi!" Emma kêu lên, cảm thấy bối rối hơn bao giờ hết.

"Tối nay một buổi triển lãm ảnh của ba nhiếp ảnh gia đến từ Luân Đôn," Ethan giải thích. "Anh em thích nhiếp ảnh, nên…"

Loading...