Emma xoay và thấy Laurel đang ở cuối hành lang, tay cầm một cốc nhựa màu đỏ. “Vậy ?” Laurel hỏi, đưa mắt qua giữa hai .
“Chị mới kể Sutton về cái hôm cả đội tennis ngủ qua đêm ở nhà chị khi bắt đầu năm học mới. Đội chúng một buổi tối tuyệt vời.” Nisha líu lo.
Hai má Laurel phiếm hồng và chiếc cốc nhựa tay cô kêu răng rắc vì siết quá chặt. “Ồ…,” cô khe khẽ thốt lên. Mắt cô đảo từ Emma sang tấm thảm màu tím trải dọc hành lang. “Sutton , em xin , em…”
“Sao hổ như Laurel?” Nisha chống nạnh. “Em đến đây chơi và em vui mà.”
Miệng Laurel chuyển từ nụ thành cái nhăn nhó trở nên lúng túng. “Thì cũng vui,” cô thì thầm.
Trong mắt Nisha ánh lên sự đắc thắng. Cô sờ lên tay nắm cửa phòng nữa để chắc chắn nó đóng bước ngang qua Emma và Laurel. Nisha về phía phòng bố và trong, gương mặt cô trở nên xanh xao, cô khẽ khàng khép cửa .
Ngày Làm 8 Tiếng, Lương 5 Triệu T_T
Sau khi Nisha biến mất ở cuối hành lang, Laurel ngượng ngùng sang Emma. “Em xin chị, Sutton. Em chị và Nisha ưa nhưng em tưởng buổi ngủ qua đêm là bắt buộc. Em là chị và Charlotte tham gia. Đừng nổi điên lên với em mà.”
Lại thêm vài tiếng truyền đến từ phòng ăn. Cơn gió mạnh đang rít gào ngoài cửa sổ.
Có lẽ Sutton thật sẽ nổi nóng vì chuyện Nisha kể - rõ ràng Laurel dám khai chuyện dự buổi ngủ qua đêm ở nhà Nisha vì nhóm bạn của Sutton luôn thái độ thù địch với cô . Sutton thể xem chuyện là một sự phản bội.
Emma cảm thấy cực kỳ nhẹ nhõm. Laurel tham dự buổi ngủ qua đêm ở nhà Nisha nghĩa là con bé bằng chứng ngoại phạm vô cùng thuyết phục đêm tối ngày 31.
Cả con bé lẫn Nisha đều khả năng g.i.ế.c Sutton.
“Không ,” Emma vòng tay ôm lấy Laurel khiến Laurel suýt mất thăng bằng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-lua-gat/chuong-124-bang-chung-ngoai-pham.html.]
“Sutton?” Laurel kinh ngạc, giọng cô nghèn nghẹn thốt bên ống tay áo của Emma.
cũng dang tay ôm lấy hai họ. Em gái vô tội, việc còn khiến nhẹ nhõm hơn cả lúc chứng cứ ngoại phạm của Charlotte và Madeline.
-----------------
"Vụ gì đây?" Madeline hỏi khi mở cổng chính nhà và phát hiện Laurel, Emma cùng Charlotte đang chễm chệ hàng hiên.
Giờ đang là trưa thứ Bảy và cả ba họ đều mang theo quần jean loang lổ sơn, áo thun cũ kỹ và giày thể thao sờn.
"Trang phục mặc về nhà trình diện." Laurel đặt đống quần áo bẩn cũ lên chiếc xích đu hiên nhà Madeline.
"Em với rằng hôm nay em và Charlotte l..m t.ì.n.h nguyện viên sơn nhà cho Tổ chức Hỗ trợ Gia cư. Em đề nghị với là chị Sutton cũng nên tham gia, đó sẽ là một kinh nghiệm đáng giá cho chị ."
"Cậu xem, bọn tớ vất vả thế nào để giải thoát cho ," Madeline hất b.í.m tóc đen dài vai.
Charlotte nháy mắt với Emma khiến cô bật khúc khích. Giờ đây cô còn cẩn thận từng li từng tí khi ở cạnh họ nữa, họ là bạn của Sutton, kẻ g.i.ế.c .
Cô vui mừng đến nỗi sáng nay cô nhường Laurel ăn cái bánh nướng cuối cùng bàn, cô ôm chặt Charlotte ngay khi leo lên xe khiến Charlotte bình luận, "Sáng nay vui quá nhỉ, đang yêu ?"
Emma xung quanh. Đây là đầu tiên cô đến nhà Madeline, một ngôi nhà trệt xây bằng tường gạch thứ thiệt, lò sưởi bằng gạch nung kiểu cổ, nhà bếp lót gạch hoa văn Mexico và thắp sáng bằng bóng đèn tròn màu đỏ trông ấm cúng.
Bên ngoài cửa sổ là quang cảnh núi Catalina tuyệt , Emma thể trông thấy một hàng đang bộ con đường mòn dẫn lên núi.
"Đi nào." Madeline cầm một tô bắp rang trong bếp và bước phòng khách. Bao quanh chiếc tivi màn hình phẳng là dãy ghế xa lông xếp hình chữ U.