Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Là vì dạo tớ buồn khi thấy và Char vẻ thiết với hơn," cô bằng giọng khó chịu, cố tỏ hờn dỗi và ghen tị. "Tớ còn là bạn nhất của nữa ?"
Cô dáng cao gầy kiểu vũ công ba lê, quần bó sát và áo len rộng tay của Madeline, lòng thầm hy vọng cô sẽ mắc bẫy.
Madeline đột nhiên cứng . "Trước giờ Char và tớ vẫn luôn là bạn bè mà."
"Ừ, nhưng gì đó đổi giữa hai ," Emma hiếu kỳ. "Các vẻ gắn bó hơn. Có vì cái đêm hôm ngày diễn buổi tiệc ở nhà Nisha ? Tớ các ở cạnh lúc đó mà Mads."
Madeline đột ngột dừng ngay giữa hội trường khiến né sang hướng khác. Mạch m.á.u thái dương cô giựt mạnh. "Cậu bỏ qua chuyện đêm đó ?"
Emma chớp mắt, ruột gan cô cồn cào như lửa đốt. "Tại ?"
Ngày Làm 8 Tiếng, Lương 5 Triệu T_T
"Bởi vì nhắc tới nó nữa, ok?"
"..."
"Bỏ qua Sutton!" Madeline xoay đẩy cánh cửa phòng gần nhất bước mà chẳng quan tâm nó là cửa thư viện.
Emma dùng vai giữ cửa bước theo Madeline bên trong. Các dãy bàn dài đầy học sinh đang bài tập. Ánh đèn từ màn hình máy tính lập loè cánh cửa kính, cả căn phòng mùi của sách cũ và thuốc xịt khử trùng Travis thường dùng.
Madeline khuất dạng vài kệ sách.
"Mads!" Emma gọi, lướt ngang qua kệ sách để mấy tấm bản đồ Atlas và sách bách khoa thư. "Mads, thôi mà!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-lua-gat/chuong-119-to-da-goi-cho-cau-truoc.html.]
Người thủ thư đặt tay lên môi và lệnh từ phía quầy cho mượn sách. "Im lặng!".
Emma bước vội ngang qua mấy tấm poster quảng cáo truyện Twilight và Harry Potter nhưng vẫn ngăn chúng đầy khao khát.
Becky từng Harry Potter cho cô , nhại giọng của từng nhân vật và khoác tấm áo choàng phù thuỷ đen đúa cũ bà mua ở một ga- bán đồ giảm giá mùa Halloween. Emma thích truyện, cô bé thậm chí chẳng quan tâm đến mùi nấm mốc bốc từ tấm áo choàng.
Emma rẽ sang lối Madeline rời và trông thấy Madeline dừng ngay bên cạnh chồng sách "Các tác phẩm của Shakespeare". Mái tóc đen dài phủ xuống bờ vai Madeline, dáng lưng cô thẳng tắp.
Bỗng nhiên ký ức ùa về, thấy rõ ràng Madeline cũng từng căng thẳng như , nhưng vẻ bi thương. Bọn đang ở trong phòng ngủ của cô , đại sảnh vang lên từng trận ồn ào huyên náo và những tiếng nấc nghẹn. thấy những tiếng khịt mũi nho nhỏ như thể cô đang cố gắng để rơi nước mắt.
"Mads?" Emma thì thào. Madeline trả lời. "Thôi mà Mads. Cho xin vì những lời ."
Madeline xoay và thẳng Emma với đôi mắt đỏ hoe. "Nghe , tớ gọi cho , nhớ ?" Cô bặm chặt môi. "Cậu thèm bắt máy. Chắc đang nhiều chuyện quan trọng hơn cần ."
Cô sụt sịt mũi và hít một . "Thế giới xoay quanh một . Tớ luôn những gì tớ , nhưng sẽ hơn nếu thỉnh thoảng cũng đối xử như với tớ. Sau đó tớ gọi cho Charlotte và ở cùng tớ cả đêm. Nên ừ đấy, đương nhiên là bây giờ bọn tớ hơn. Cậu hài lòng ?"
Madeline cắn chặt răng bước qua Emma như thể cô chỉ là một học sinh bình thường nào đó đang chắn đường.
"Mads!" Emma phản kháng. Madeline vẫn bước dừng và bước thẳng khỏi sảnh.
Tất cả học sinh trong thư viện đều xoay đầu Emma. Cô vội lủi một kệ sách và tựa kệ.
Madeline đúng là đang che giấu chuyện gì đó, nhưng là chuyện cô tưởng. Không thể nào phản ứng của Madeline là giả vờ . Cho dù đêm đó cô đang gì thì chắc chắn đó cũng là chuyện riêng của cô , liên quan gì đến chuyện xảy cho Sutton.