“Ôi! Có giật kìa!” Laurel giơ hai tay lên chằm chằm Emma. “Sao chị ướt nhẹp ?”
Emma xuống chiếc áo ngủ mỏng manh đang dán chặt làn da cô. “Chị mới tắm,” cô .
“Tắm mà mặc đồ hả?”
Emma về phía nhà vệ sinh và dùng một chiếc khăn tay lau mặt. Khi cô ngẩng đầu lên gương, mắt cô chạm ánh mắt chòng chọc của Laurel.
Liệu Laurel thấy cô và Ethan trong hồ bơi nhỉ? Cô cuộc đối thoại của họ ? Hay cô là rọi đèn họ?
Cũng thể lắm. Từ những mảnh vỡ ký ức từng thấy đây, Laurel là đứa thích bám đuôi và rình mò. chẳng hiểu nó nhóm Trò Lừa Gạt, nhưng chắc một điều, ủng hộ chuyện đó.
Có lẽ, tận sâu trong lòng, ghen tị với nó. Laurel là con ruột của bố và rõ ràng là họ thương nó hơn . Vì thế càng các bạn của quý nó hơn.
Laurel bước nhà vệ sinh và xuống bệ toilet đậy nắp. “Thế chừng nào chị mới kể em đây?”
“Kể chuyện gì cơ?” Emma giả vờ tỏ hứng thú với mấy cục xà bông mini xếp dọc thành bồn rửa tay.
“Chuyện chị đang hẹn hò với nào. Chuyện chị mới với ai đó ngoài .”
Dây thần kinh hai bên thái dương Emma co giật. Vậy là Laurel thấy. Và nếu Laurel là kẻ g.i.ế.c Sutton, nếu cô Emma ở cùng Ethan, thì chính cô khiến mạng sống của gặp nguy hiểm.
“Chị chả hiểu em đang gì cả.” Giọng cô run run.
“Thôi đừng giả vờ,” Laurel nạt. “Chị đang hẹn hò với nào tên Alex ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-lua-gat/chuong-114-alex-la-ai.html.]
Alex? Emma buông thõng chiếc khăn tay và nghĩ nát óc xem quen ai tên Alex trong trường Hollier . cái tên Alex duy nhất mà cô là cô bạn của đang ở Henderson...
“Em trông thấy tin nhắn đó nhắn cho chị trong lớp học gốm,” Laurel , khoanh tay và chằm chằm gương mặt Emma trong gương.
“Cái tên Alex đó nhắn là nhớ chị.” Mắt cô sáng lên. “Đó là biến mất cùng chị ở buổi tiệc sinh nhật ?”
Đầu Emma bỗng dưng cuồng. “Alex là con gái,” cô thốt lên.
“À há.” Laurel trợn tròn mắt. “Chừng nào chị mới chịu tin tưởng em nữa đây?” Cô hỏi giọng buồn bã.
Ngày Làm 8 Tiếng, Lương 5 Triệu T_T
Có một chuyện gì đó xảy tổn thương cả hai họ, chuyện gì đó Emma hề . Sutton từng gây tổn thương cho Laurel, Emma chắc chắn điều đó, và vẻ như Laurel cũng từng tổn thương Sutton.
“Alex là con gái.” Emma xoay , tựa hông thành bồn rửa tay. “Và việc lén điện thoại khác chút nào.”
Laurel nhếch mép thành một nụ mỉa mai. “Làm như chị trộm điện thoại của khác ? Thế gã Alex là ai? Bạn học trong lớp dự Đại học Valencia ? Hay lớp dự Đại học Arizona? Hai tắm tiên hả? May cho chị là nhà Paulsons nghỉ mát ở Hawaii đấy nhé!”
“Chị bơi,” Emma cố cãi, nhưng cô xuống cơ thể , nước tóc đang nhỏ giọt xuống ướt đẫm bờ vai cô. Cô ngửi thấy mùi thuốc khử trùng clo quanh quẩn bên . “Ờ, chị bơi đó. chị một thôi.”
Laurel gõ gõ ngón tay khung chữ sắt trang trí cửa: SỐNG, VUI CƯỜI VÀ YÊU THƯƠNG. “Sao chị chịu với em sự thật?” cô , giọng đầy tổn thương. “Em sẽ với ai , em hứa mà. Em sẽ giữ bí mật cho chị.”
Emma hạ mi mắt. Người duy nhất cô dám tin tưởng ở Tucson chỉ Ethan.
“Chị bơi một thôi, chị thề đó. Trời nóng quá chị tỉnh giấc... thôi. Còn Alex là cô bạn chị gặp hồi trại hè tennis.” Cô , lòng thấp thỏm hy vọng Sutton tham dự trại hè... và cũng hy vọng Laurel thôi hoạnh hoẹ cô.
Để tỏ khó chịu và xa cách, cô đẩy Laurel và bước đại sảnh.