Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nước chung quanh Emma bỗng trở nên lạnh buốt, chuyện đang diễn quá nhanh. “Ừm…” cô lầm bầm và bơi xa.
Ethan cũng ngượng ngùng vuốt nước mặt.
“Hầy!” hét mặt họ. Nản hai quá!
Emma bơi về phía thang và leo lên. “Có lẽ chúng nên lên .”
“Ừ.” Ethan leo khỏi hồ. Mắt về phía bụi hoa sang phễu đựng thức ăn cho chim treo lủng lẳng cành cây phong – bất cứ trừ Emma.
Họ đó, ướt đẫm, run rẩy và gần như trần trụi thành hồ. Emma ước gì cô thể nghĩ chuyện gì để , để xua sự căng thẳng trong lòng, nhưng đầu cô hiện giờ trống rỗng và ngập úng nước.
Bỗng một âm thanh rè rè của động cơ xe khiến cô đầu . Ánh đèn hắt xuyên qua thanh chắn của hàng rào khiến cô trông thấy rõ một chiếc xe đang đậu đường. Emma chộp lấy cánh tay Ethan. “Bên ngoài .”
“Cứt thật.” Ethan kẹp giày và quần áo nách chạy chân đến bên bức tường rào. Emma mặc quần dài , vắt khô chiếc áo ngủ mỏng manh chạy theo .
Anh điểm tựa cho Emma leo qua tường cũng tự leo qua. Phía bên bức tường rào nhà Paulson là một bãi đất đá đầy củi khô và đá cuội, cây cỏ lăn và cây xương rồng cỡ lớn. Nhà Mercer phía bên trái nhưng Ethan rẽ .
“Anh về nhà đây,” .
“Anh bộ qua đây ?” Emma hỏi đầy kinh ngạc.
“Thật là chạy bộ. Anh thích chạy bộ buổi tối.”
Chiếc xe đậu đường vẫn kêu rè rè. Emma quắc mắt bóng đêm. Sự tĩnh lặng giờ đây còn nữa.
“Em đó?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-lua-gat/chuong-113-tai-sao-lai-khong-hon-cau-ta.html.]
“Em mà. Gặp nhé.”
Emma dõi theo Ethan cho đến khi cô còn trông thấy ánh sáng phản chiếu miếng dán phản quang ở mặt đôi giày thể thao của nữa.
Sau đó cô trở về sân nhà Mercer, len lỏi qua hàng rào xuất hiện ở lối ngay cạnh chiếc Jetta của Laurel. Khi cô đầu , cô nghĩ sẽ trông thấy một chiếc xe đậu lối nhà Paulson, thậm chí sẽ thấy ông Paulson xuất hiện loanh quanh sân nhà với cây gậy bóng chày tay.
lối nhà ông trống rỗng. Mấy tờ báo vẫn đang vương vãi ngay vị trí cô trông thấy một giờ . Trong nhà vẫn ánh đèn nào.
Emma bỗng bàng hoàng nhận : lái chiếc xe đó nhà Paulson. Kẻ đó đậu xe ngoài là để quan sát cô và Ethan.
Vài phút Emma thoăn thoắt bước lối bộ ngoài cổng chính nhà Mercer. Cành cây ngay cửa sổ phòng Sutton đủ thấp để cô đu leo ngược trở , nên cách duy nhất để trở về phòng là qua lối cửa chính.
Chiếc chìa khoá vẫn đặt bên tảng đá lớn cạnh gốc cây cơm nguội, ngay đúng vị trí Emma lấy ngày đầu tiên cô đến nhà Mecer. Cô đút chìa ổ khoá, lòng thầm cầu nguyện tối nay bà Mercer bật hệ thống báo động.
Ngày Làm 8 Tiếng, Lương 5 Triệu T_T
Ổ khoá kêu cạch một tiếng. Không tiếng còi hú nào phát . Tuyệt.
Cánh cửa bật mở dễ dàng, Emma lách trong. Máy điều hoà mở hết công suất khiến Emma nổi da gà.
Mặt kính bên ngoài bức ảnh chụp gia đình treo tiền sảnh sáng lập loè ánh đèn đường leo lét. Tấm danh của thám tử Quinlan vẫn chỏng chơ mặt bàn ngay cạnh cửa chính nơi bà Mercer đặt nó ở đó trưa nay.
Emma nắm cổ tay và hồi tưởng cảm giác lúc Ethan cầm c.h.ặ.t t.a.y cô. Cô nhắm mắt và gục đầu lên tường.
Con bé thế nhỉ? hỏi. Sao con bé hôn ?
RẮC. Emma cứng . Đó là tiếng bước chân?
RẮC. RẮCCC. Một bóng đen chợt xuất hiện ở cuối hành lang. Tiếng bước chân gõ nền nhà lớn dần cho đến khi bóng dáng Laurel bước vùng ánh sáng. Emma nhảy dựng lên và cố nén một tiếng thét.