Trò Lừa Gạt - Chương 111: trò chơi dưới nước

Cập nhật lúc: 2025-07-16 14:39:56
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ethan nhướng mày. “Cứ cởi . Anh ngại .”

Emma lườm một cái nhưng cũng cởi chiếc quần dài , may là cô mặc quần lót cotton màu đen ở bên trong.

Emma nhón chân bước đến bên thành hồ từ từ chìm xuống nước. Cô đẩy xa thành hồ bắt đầu bơi ếch, chiếc áo ngủ mỏng tang phồng lên lưng cô trông như một cái dù lượn. Khi cô trồi lên để lấy , Ethan dừng nước ngay giữa hồ.

Ngày Làm 8 Tiếng, Lương 5 Triệu T_T

Ánh sáng vàng vọt của đèn đường hắt lên gò má , rọi lên mái tóc ướt hất , gương mặt góc cạnh và bờ vai rộng rắn rỏi của . Anh bắt gặp ánh mắt cô và mỉm , nhưng Emma nhanh chóng . Cô nghĩ cô đang chằm chằm.

“Đây là một ý tưởng tuyệt vời,” Emma ngửa thả nổi mặt nước.

“Đã bảo em .” Ethan bơi về phía ván dậm nhảy.

“Có một điều thú thật với em,” lát , cánh tay mạnh mẽ rẽ nước. “Anh là kẻ đột nhập hồ bơi hàng loạt. Hồi còn nhỏ lẻn hồ bơi nhà hàng xóm hoài luôn.”

“Ồ, còn em là đầu phạm tội đột nhập hồ bơi,” Emma , lòng thầm hy vọng bóng tối đủ lớn để che khuất đôi gò má đỏ ửng của cô khi đến từ “ đầu”.

“Anh luôn hồ bơi riêng.” Ethan leo lên tấm ván nhảy và nắm chặt hai bên ván. “ ba bao giờ đồng ý. Mẹ sợ sẽ là một trong những đứa trẻ c.h.ế.t đuối trong hồ bơi báo đăng nhan nhản hàng ngày.”

Emma bỗng nhiên nhận cô chẳng gì về cuộc sống của Ethan. “Ba như thế nào?”

Ethan nhún vai. “Họ… ừm, bệnh lo lắng kinh niên, còn bố thì… đây.”

“Ông bỏ ?” Có lẽ cô và cũng một điểm chung nào đó.

Ethan chầm chậm thở . “Cũng hẳn. Chỉ là ổng thích du lịch. Công việc là tất cả đối với ổng. Ổng một căn hộ ở San Diego gần công ty và ổng hiếm khi về nhà. Anh đoán là ổng thích ở gần .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-lua-gat/chuong-111-tro-choi-duoi-nuoc.html.]

“Anh đừng đùa như mà.”

Ethan nhún nhún vai. Trông vẻ như sắp thêm gì đó, nhưng mạnh mẽ lắc đầu như thể hất văng ý nghĩ đó khỏi đầu .

Anh buông tay khỏi tấm ván và nhảy xuống hồ. “Hồi còn nhỏ nhà em cái hồ bơi nào Emma?”

Emma phá lên, hai chân cô vẫy mạnh hơn khiến cả cơ thể lướt mặt nước. “Trẻ mồ côi mà hồ bơi ? Em cảm ơn trời đất khi một cái bồn tắm sạch sẽ đấy. em thích hồ bơi công cộng. Hồi còn nhỏ em một nhân viên xã hội đăng ký cho học bơi miễn phí.”

“Vậy là .”

“Chắc .” Sẽ hơn nếu Becky chịu dạy cô bơi, hoặc một trong những nuôi chịu bỏ chút thời gian đến xem cô học bơi. Emma thường lên khán đài xem ai ở đó vì cô , nhưng lúc nào cô cũng thất vọng tràn trề. Cuối cùng cô mong đợi nữa.

“Em thích trò chơi nước nào ?” Ethan hỏi.

Emma ngưng thần suy nghĩ một lúc. “Chắc là trò Marco Polo.” Cô từng chơi trò đó cuối khoá học bơi.

“Muốn chơi ?” Ethan hỏi.

Emma khúc khích, nhưng gương mặt Ethan tỏ nghiêm túc. “Ừm, ,” cô . “Nói nhỏ thôi nha.” Rồi cô nhắm mắt , xoay đầu và lắng các âm thanh chung quanh thì thào, “Marco!”

“Polo!” Ethan đáp lời, giọng nhỏ. Emma bơi về phía phát giọng của , hai cánh tay giơ lên huơ huơ về phía .

Ethan . “Nhìn em y hệt bọn xác sống.”

Emma to, nhưng cô bỗng nhiên cảm thấy vui. Lỡ như t.h.i t.h.ể của Sutton cũng đang trôi nổi đó ngoài như cô bây giờ thì ?

Một cảnh tượng bỗng hiện lên trong óc . Làn nước tối đen lạnh giá, con sóng dập dìu vỗ một t.h.i t.h.ể ướt đẫm úp sấp bãi cát đá. Liệu đó , vất ở đó cho đến chết?

Loading...