"Đầu tiên là, con sẽ nhận sự trừng phạt của bố đấy Sutton. Từ việc nhà đến mấy chuyện vặt, bất cứ chuyện gì bố bắt con , con đều hết."
"Vâng," Emma yếu ớt .
"Và điều thứ hai, con đừng hòng bước chân khỏi nhà trong hai tuần tới, ngoại trừ học, tập tennis lao động công ích – nếu đó là hình phạt họ dành cho con. Và hãy hy vọng họ sẽ thế ."
Bà dừng cạnh chiếc đàn dương cầm và đặt tay lên trán như thể cái bà đang nghĩ tới khiến bà choáng váng.
"Rồi mấy trường đại học sẽ gì đây khi nhận đơn xin nhập học của con? Con từng nghĩ về hậu quả , con chỉ chụp lấy bất cứ món gì trong cửa hàng đó bỏ chạy?"
Laurel đang nấp ngoài hành lang đột ngột xuất hiện ngay ngưỡng cửa, tay vẫn đang cầm một túi bắp rang Smartfood kịp mở.
" tuần là lễ hội trường mà! Mẹ cho chị tham gia chứ, chị là thành viên của hội đồng giám khảo mà! Xong còn tổ chức một buổi cắm trại ngoài trời nữa."
Bà Mercer lắc đầu sang Emma.
"Đừng cố trốn chơi. Mẹ sẽ kêu tới lắp ổ khoá bên ngoài cửa sổ phòng con. Mẹ con định trốn bằng đường đó mà. Cả phòng con nữa, Laurel."
"Con trốn chơi !" Laurel phản đối.
"Sáng nay trông thấy mấy dấu chân luống hoa cửa sổ phòng con," bà ngắt lời.
Ngày Làm 8 Tiếng, Lương 5 Triệu T_T
Emma bặm chặt môi. Mấy dấu chân đó là của cô. Mấy hôm ngày sinh nhật Sutton, khi lẻn phòng Laurel và tìm thấy đoạn phim cảnh Laurel, Madeline và Charlotte giả vờ siết cổ Sutton, cô chuồn ngoài bằng lối đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-lua-gat/chuong-106-trung-phat.html.]
Sutton sẽ bao giờ thừa nhận chính đạp lên luống hoa, cho nên bây giờ cô cũng im lặng thôi. Có khi cô đang dần trở nên giống chị mà .
Chiếc điện thoại trong túi xách bà Mercer bỗng rung lên. Bà đưa tay nhấn nút nhận cuộc gọi chiếc tai bluetooth đeo tai và bước ngoài hành lang.
Ông Mercer cũng kiểm tra máy nhắn tin mệt mỏi sang Emma. "Bố việc cần nhờ con đây. Lên phòng đồ xuống ga- gặp bố."
Emma gật đầu phục tùng. Cô bắt đầu đón nhận các hình phạt thôi.
Mười phút Emma một chiếc áo thun và một chiếc quần jean cũ – chỉ cũ cỡ như quần jean của hãng Citizens of Humanity thôi – bước về phía ga- với sức chứa ba chiếc xe .
Bên trong ga- một hàng kệ tủ đựng đầy bồ cào, xẻng, hộp sơn và túi đựng thức ăn cho chó. Giữa ga- dựng một chiếc mô tô cũ, bên hông ghi nhãn hiệu NORTON. Ông Mercer đang xổm cạnh bánh của xe và xem xét vỏ xe, hai bên đầu gối ông đeo băng bảo vệ. Khi trông thấy Emma, ông dậy và gật đầu với cô.
"Con đến ," Emma bối rối .
Ông Mercer chằm chằm cô một lát, cô chuẩn để nhận một buổi giáo huấn, nhưng ông chẳng gì, chỉ trông vẻ buồn. Emma cũng chẳng gì hơn.
Cô vẫn thường cảm thấy thất vọng về chính bản , nhưng đây là đầu tiên cô khiến khác thất vọng. Emma luôn cố gắng hài lòng các vị cha nuôi, cô giữ trẻ, cô lau dọn, khi cô còn mát xa trị liệu cho họ. Cô từng cố ý gây rắc rối nào.
Ông Mercer sang chiếc xe, cuối cùng cũng cất tiếng. "Chỗ bừa bộn, con hãy giúp bố dọn dẹp và cất thứ về vị trí cũ nhé."
"Vâng." Emma đáp lấy một túi rác đen trong hộp đặt kệ.
Cô quanh ga- và ngạc nhiên khi thấy giữa ông Mercer và khá nhiều điểm chung. Trên tường treo một tấm poster cũ rách hình cây đàn ghi- Gibson Les Paul màu lửa, đây là một trong những cây ghi- Emma thích nhất hồi còn đam mê chơi trong ban nhạc.
Bên cạnh là bản in lộng kiếng của tờ tuần báo Chicago Tribune với dòng tít sai sự thật về cuộc bầu cử tổng thống Hoa Kỳ năm 1948, DEWEY ĐÁNH BẠI TRUMAN, trong khi sự thật ngược .