Trò Lừa Gạt - Chương 105: nói chuyện riêng

Cập nhật lúc: 2025-07-16 14:39:41
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trên chuyến xe từ đồn cảnh sát về nhà, khí trong xe bao trùm bởi một sự im lặng đáng sợ.

Đài radio bật lên và bà Mercer thậm chí buồn phàn nàn về tên tài xế mới hung hăng cắt đầu xe bà. Bà cứng nhắc thẳng về phía như một bức tượng sáp trong bảo tàng Madame Tussauds mà thèm về phía cô con gái đang vùi trong chiếc ghế phụ bên cạnh.

Ngày Làm 8 Tiếng, Lương 5 Triệu T_T

Emma cúi gằm mặt, các đầu ngón tay bận bịu gỡ một miếng da ngón tay cái cho đến khi xuất hiện một vệt đỏ nhỏ xíu.

Bà Mercer tấp chiếc Mercedes sân ngay phía đuôi chiếc Acura của chồng, ba lê bước nhà trông như một đám tù nhân xích cùng .

Ngay khi cánh cửa bật mở, Laurel nhảy dựng lên khỏi chiếc ghế sô pha trong phòng khách và hỏi. "Đã xảy chuyện gì ?"

"Bố cần chuyện riêng với Sutton." Bà Mercer ném túi xách lên giá treo đồ đặt ngay cạnh cửa . Chú chó Drake giống Great Dane nhảy chồm lên mừng bà nhưng bà chỉ xua nó .

Drake dễ thương hơn bọn chó giữ nhà, nhưng nó lúc nào cũng thể khiến Emma căng thẳng. Emma mắc bệnh sợ chó từ hồi chín tuổi, từ khi một con ch.ó giống Chow Chow của gia đình nhận nuôi cô xem cánh tay cô là cục xương tập nhai.

"Chuyện gì thế?" Đôi mắt Laurel mở to. Chẳng ai lên tiếng trả lời cô. Laurel sang Emma nhưng Emma chỉ mải chậu cây dây nhện to lớn trong góc nhà.

"Ngồi Sutton." Ông Mercer chỉ tay ghế sô pha. Một ly nước giải khát lấp lánh đủ màu đặt miếng lót ly bằng gỗ chễm chệ chiếc bàn cà phê bằng gỗ thông vàng cao cấp, và một cuốn tạp chí Teen Vogue úp sấp sàn nhà. "Laurel, ba cần gian riêng."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-lua-gat/chuong-105-noi-chuyen-rieng.html.]

Laurel thở dài vùng vằng bước hành lang. Chỉ chốc lát Emma thấy tiếng mở cửa tủ lạnh trong bếp. Cô xuống chiếc ghế bành bọc da và tuyệt vọng quanh căn phòng thiết kế theo kiểu miền Tây Nam Mỹ.

Rất nhiều vật dụng trong phòng màu đỏ và vàng cát của sa mạc, một tấm vải Navajo trang trí kiểu zíc zắc vắt vẻo bộ sô pha bọc da, tấm thảm trải sàn bằng lông mềm trắng tinh đến đáng kinh ngạc ngoại trừ điểm xuyết bởi một vài dấu chân dính bùn của Drake, trần nhà ghép bởi nhiều thanh gỗ và vài chiếc quạt trần đang chầm chậm xoay tròn.

Chiếc đàn dương cầm cỡ nhỏ hiệu Steinway đặt bên cửa sổ khiến Emma tự hỏi liệu Sutton và Laurel từng học đàn bằng loại nhạc cụ tinh xảo đó . Nỗi ghen tị dâng lên trong lòng cô. Người chị sinh đôi của cô cha chăm sóc cực kỳ tử tế và thứ chị .

Nếu định mệnh đối xử với cô theo một cách khác, nếu lúc nhỏ Becky bỏ cô ở đây vì Sutton thì lẽ cuộc sống đầy đủ hạnh phúc thuộc về Emma, và cô chắc chắn sẽ trân trọng nó hơn Sutton nhiều.

Cơn tức tối bùng lên trong lòng mỗi khi Emma đánh giá như . Làm chúng thể thật sự trân trọng những thứ đang nếu từng đánh mất nó? Chỉ khi mất những điều , như ruột bỏ rơi g.i.ế.c chết, thì chúng mới nhận đánh mất điều gì.

cũng từng tự hỏi: nếu Emma là , nếu con bé sống cuộc đời hệt như , liệu con bé c.h.ế.t giống ? Liệu khi đó c.h.ế.t sẽ là con bé chứ ?

cay đắng nhận , lẽ cái c.h.ế.t của xảy là vì phạm một lầm nào đó, vì đưa một lựa chọn sai lầm mà nếu là Emma, chắc con bé sẽ chọn lựa như .

Đó vốn của định mệnh.

Bà Mercer tới lui trong phòng khách, đôi giày cao gót gõ lộp cộp sàn, gương mặt bà tái nhợt và mái tóc lốm đốm bạc trông rõ rệt hơn bao giờ hết.

Loading...