Chắc chắn là họ hề hy vọng đứa con gái nuôi trở thành một tên tội phạm.
"Ngồi ." Ông Quinlan chỉ tay về phía hai chiếc ghế đặt cạnh bàn.
Cả ông và bà Mercer đều xuống. Cổ tay trắng trẻo mảnh khảnh của bà Mercer nắm lấy chiếc cặp. "Ôi Sutton," bà rít lên, hướng đôi mắt mệt mỏi về phía Emma. "Con cái quái gì ?"
"Con xin ," Emma cúi gằm mặt, ngón trỏ và ngón cái nắm lấy mặt dây chuyền bạc đeo cổ.
Bà Mercer lắc đầu khiến đôi bông tai ngọc trai hình giọt nước đung đưa qua . "Con học bài học nào từ đầu tiên bắt đây ?"
"Con con thật ngu ngốc." Cô tìm cái , nhưng khi ngẩng đầu lên, cô thấy nỗi lo lắng khắc sâu gương mặt ông bà Mercer.
Hầu hết các vị bố nuôi chẳng bao giờ quan tâm cô ăn cắp , trừ phi họ đóng phí tại ngoại cho cô. Thực thì họ chắc chắn sẽ để mặc cô ở một đêm trong tù.
Cô cảm thấy ghen tị với Sutton bao vì chị một cha và một quan tâm nhiều như , nhưng hề quý trọng.
Ngày Làm 8 Tiếng, Lương 5 Triệu T_T
Ông Mercer sang chuyện với thám tử Quinlan. " xin vì phiền như thế ."
" cũng ." Quinlan nắm tay thành nắm đ.ấ.m và vỗ ngực. "Có lẽ nếu ông bà để mắt đến Sutton hơn—"
"Chúng vẫn luôn trông chừng con bé cẩn thận, cảm ơn nhiều." Giọng bà Mercer vang lên chát chúa.
Vẻ phòng thủ của bà khiến Emma nhớ đến thái độ của các vị cha nuôi mỗi khi nhân viên xã hội ghé thăm, lúc nào họ cũng tỏ chăm sóc bọn nhỏ mà cần điều đó thật .
Bà Mercer cho tay chiếc túi xách Gucci và rút một cái ví. "Chúng bồi thường bao nhiêu tiền?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-lua-gat/chuong-104-co-da-du-18-roi-sutton.html.]
Thám tử Quinlan kêu lên một tiếng kì dị trong cổ họng như thể nuốt một con bọ. " nghĩ chỉ đóng tiền bồi thường là đủ bà Mercer. Nếu cửa hàng khởi kiện, trong lý lịch của Sutton sẽ tiền án suốt đời, và điều sẽ kéo theo nhiều hậu quả nghiêm trọng đó."
Bà Mercer trông như thể sắp ngất. "Hậu quả gì cơ?"
"Chúng chỉ thể chờ xem bên cửa hàng như thế nào," Quinlan trả lời. "Có thể họ sẽ đòi bồi thường, cũng thể họ sẽ yêu cầu một mức trừng phạt gay gắt hơn vì Sutton từng trộm đồ ở đó một . Con bé khả năng sẽ lao động công ích hoặc tù một thời gian."
"Vào tù ư?" Tim Emma đập như trống.
Ông Quinlan nhún vai. "Cô đủ mười tám tuổi Sutton. Đó là một thế giới khác."
Emma nhắm mắt . Cô quên mất trải qua sinh nhật thứ mười tám vài ngày – một bước ngoặt quan trọng trong đời.
"Nh-nhưng còn trường học thì ?" cô ngơ ngẩn thì thào. "Còn môn tennis nữa?" Điều cô thật sự hỏi là ‘Thế còn việc điều tra thì ? còn tìm tên sát nhân g.i.ế.c chị Sutton mà?’
Cánh cửa kêu lên cót két khi ông Quinlan mở nó . "Cô nên nghĩ về điều đó khi nhét cái ví vô áo sơ mi chứ."
Ông giữ cửa cho Emma và ông bà Mercer bước . Gia đình họ lặng lẽ bước về phía bãi đỗ xe, chẳng ai buồn lên tiếng. Emma thậm chí dám thở mạnh.
Bà Mercer nắm lấy cùi chỏ Emma và đưa cô đến bên chiếc Mercedes dán dòng chữ NGƯỜI MẸ TỰ HÀO VỀ ĐỘI TENNIS TRƯỜNG HOLLIER mui xe.
"Tốt hơn hết con nên cầu nguyện cho cửa hàng đó miễn lệnh truy tố ." Bà Mercer ghế lái rít lên qua kẽ răng. "Mẹ mong là con một bài học đáng nhớ vụ ."
"Vâng ạ," Emma nhỏ nhẹ trả lời, trong đầu vẫn đang vần vũ với những thứ xem trộm trong tập hồ sơ của cảnh sát.
Cô tìm một động cơ g.i.ế.c mới, một tình huống nguy hiểm đến mức ngay cả những bạn trung thành nhất cũng nổi điên.