Ngôn Trầm liền chủ động lên tiếng: “Hay để lấy cho. Sương mù ảnh hưởng đến .”
Anh ở khu vực hồ gặp thứ sương mù bao nhiêu , hít cũng chẳng hề hấn gì, thậm chí đôi lúc còn xuyên qua nó.
Ngôn Trầm đề nghị, đương nhiên ý kiến. Dù chính cũng miễn nhiễm với độc.
Chẳng mấy chốc, Ngôn Trầm mang chiếc rương bờ. Đó là một chiếc rương lớn, bên còn ổ khóa. Do ánh sáng xanh lam hắt lên, cộng với việc trong hang khá tối nên rõ màu sắc của nó. Mãi đến khi mang gần, tất cả mới sững sờ nhận đây là một chiếc rương màu tím.
“Màu tím!”
Ai nấy đều tròn mắt kinh ngạc, đây là đầu tiên họ thấy một chiếc rương vật phẩm màu tím.
Chu Tuyết Nguyệt vội hỏi: “Cậu mang theo chìa khóa ?”
Hứa Chi lắc đầu: “Không, nhưng bây giờ lên trung tâm giao dịch mua một cái là .”
Tất cả đều nóng lòng bên trong chiếc rương màu tím gì. Trước dù là rương đỏ, họ cũng vội vã mở như thế .
đây là màu tím!
Chu Tuyết Nguyệt lập tức tán thành: “Cậu đổi .”
Hiện tại giá chìa khóa khá đắt đỏ và khó mua, bởi ngày càng nhiều chơi tìm thấy các rương vật phẩm cao cấp, khiến chìa khóa trở nên khan hiếm. “ bắt cọp hang”, vì chiếc rương tím quý giá , dù tốn kém mua chìa khóa thì cũng đáng.
Rất nhanh, Hứa Chi đổi một chiếc chìa khóa.
Việc giao cho ai mở chiếc rương cần bàn cãi. Chu Tuyết Nguyệt trực tiếp đặt chiếc chìa khóa tay Hứa Chi.
“Cậu mở .”
Hứa Chi đón nhận ánh mắt đầy mong đợi của , gật đầu quả quyết: “Được, để mở.”
Ngôn Trầm Hứa Chi nổi tiếng là “bàn tay vàng”, chỉ thấy hai cô gái đặt trọn niềm tin cô.
“Mở rương cũng cần kỹ thuật đặc biệt ?”
Chu Tuyết Nguyệt giải thích: “ là chút kỹ thuật đấy, xem là ai mở.”
Lê Mộng phá lên: “Chính xác, là Hứa Chi mới , chúng cái ‘kỹ thuật’ đó của .”
Bị trêu chọc, Hứa Chi chút ngượng ngùng, vội vàng cắm chìa khóa ổ và mở rương.
[Bạn mở Rương Vật Phẩm Tím, nhận : Bản vẽ vũ khí lam ngẫu nhiên ×1, Bản vẽ Đài Luyện Dược ×1, Sách kỹ năng ngẫu nhiên ×1, Linh kiện thần bí ×3, Mảnh kim loại ×10, Quặng đồng ×10, Linh chi ×2, Đất hiếm ×2, Dịch dinh dưỡng đất ×2.]
Những thứ hiện khiến cả nhóm ngây .
Lê Mộng thốt lên: “Quá đỉnh!”
Chu Tuyết Nguyệt gật gù: “Rất .”
Ngay cả Ngôn Trầm cũng kinh ngạc. Mở một chiếc rương mà nhiều vật phẩm cao cấp đến . Qua những trò chuyện và hóng hớt, cũng sơ sơ về giá trị của các loại vật phẩm, và cái rương là đồ xịn.
Chu Tuyết Nguyệt tuyên bố: “Lần rương, tất cả đều giao cho mở hết.”
Lê Mộng cũng hưởng ứng: “Lần tới tớ mà tìm rương đỏ, cũng để mở luôn.”
Hứa Chi toe toét: “Được , xem từ giờ thành chuyên gia mở rương .”
Ba lô của Hứa Chi chứa hết ngần đồ, cô bèn chia một nửa cho Lê Mộng cất giữ. Dù lát nữa cũng phân chia .
Chu Tuyết Nguyệt đề nghị: “Chúng chia tìm xem ở đây còn gì khác .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-choi-sinh-ton-tu-can-nha-do-nat/chuong-78.html.]
Hứa Chi mách nước: “Cứ gõ thử mấy vách đá xem, tìm gì đó.”
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Đây là kinh nghiệm quý báu của cô.
Nghe , Lê Mộng liền lấy một chiếc búa, gõ côm cốp khắp các vách đá, bỏ qua bất kỳ ngóc ngách nào.
Không ngờ cô tìm một thứ thật.
[Đĩa CD máy tính hỏng ×1].
“Cái quái gì đây?”
Hứa Chi ghé qua xem: “ cũng một cái y hệt, nhưng hỏng , để gì.”
“Thôi cứ cất , nghiên cứu .”
Chu Tuyết Nguyệt cũng thu hoạch.
[Rượu Whiskey ×1].
Chu Tuyết Nguyệt nhặt chai rượu lên: “Còn cả rượu nữa . Thứ cũng tệ.”
Hứa Chi cũng tìm thấy một món đồ.
[Hạt giống ớt cay ×1].
“ cũng tìm đồ !”
Lê Mộng reo lên thích thú: “Có ớt !”
Hứa Chi ngạc nhiên: “Cậu cũng thích ăn cay ?”
Lê Mộng đáp: “Cũng tàm tạm, nhưng lâu ăn ớt, đúng là chút thèm.”
Hứa Chi hào phóng : “Vậy để về trồng, lúc nào quả cho .”
Lê Mộng hỏi: “Cậu bắt đầu trồng trọt ?”
“Ừm, trồng một ít rau xanh và trái cây, chắc vài ngày nữa là thu hoạch .”
Ngôn Trầm bỗng lên tiếng: “Hình như cũng tìm thấy thứ gì đó.”
Mọi đều ngạc nhiên, Ngôn Trầm cũng tìm vật phẩm? nghĩ thì cũng hợp lý, đây là tìm đồ sẵn chứ đào kho báu, chơi nhưng vẫn thể nhặt , chẳng gì lạ.
“Thứ gì ?” Cả ba đồng thanh hỏi.
“Trông giống một hòn đá.”
Chu Tuyết Nguyệt đoán: “Đá gian?”
Hứa Chi cũng phỏng đoán: “Hay là đá dịch chuyển?”
“Không , đây là quặng sắt.” Chu Tuyết Nguyệt lên tiếng.
“Này,” Lê Mộng khẽ gọi.
Ngôn Trầm tỏ gì lạ lẫm. Anh , đưa viên quặng sắt cho Hứa Chi, “Cô cầm .”
Hứa Chi do dự nhận lấy, viên đá vẫn nặng trĩu, bề mặt lạnh và ẩm ướt.
“Chắc ở đây còn gì nữa , chúng ngoài thôi,” Chu Tuyết Nguyệt nhẹ nhàng đề nghị.