Chỉ là Bạch Vựng mấy mặn mà. Bởi vì như , lãng phí cả một ngày trời, qua chỉ để đào một món đồ. Thế nên Bạch Vựng và Thích Dung khi bàn bạc quyết định vẫn sẽ tìm mỏ mới. Lần Thích Dung sẽ một đến cái mỏ cũ .
Hứa Chi nhận nhiều tin nhắn như , nhất thời cũng nên chọn ai.
Nói thật, hiệu ứng đào quặng gấp đôi, cô chẳng cần hợp tác với ai cả. Vì bản đồ là của cô, tìm chia chác với khác.
Hứa Chi thấy bản đồ một mỏ quặng đặc biệt lớn, to gấp mấy các mỏ quặng khác. Chỉ điều vị trí của nó xa, tiến sâu trung tâm Nam Cực. Hệ nguy hiểm chắc chắn cao. Một Hứa Chi cũng dám tùy tiện . Nếu , nhất định chuẩn kỹ càng, hơn nữa đông sẽ an hơn.
Cô dứt khoát đăng bản đồ mỏ quặng lên nhóm chat cho cùng xem.
“Đây là bản đồ các mỏ băng tinh, ai bản đồ thì cần cùng cũng thể tự tìm.”
Cô đoán một hợp tác với là vì nghĩ cô cách tìm mỏ quặng. Thôi thì cô chia sẻ luôn, tìm tùy bản lĩnh mỗi .
“Hôm nay ngoài.”
“Tuy nhiên, định lập đội tìm cái mỏ lớn nhất , nếu ai cùng thể báo .”
Bạch Vựng lúc đó vẫn đang chuẩn lên đường nên kịp xem tin nhắn.
Nhìn thấy bản đồ, lập tức liên lạc với Thích Dung.
“Sao đây? Có bản đồ , hôm nay chúng ?”
Thích Dung: “ xem , hôm qua hai chỗ đúng ?”
Thích Dung khoanh tròn một mỏ quặng bản đồ.
Bạch Vựng ngượng ngùng, thật cũng chẳng là cái nào, vì dịch chuyển thẳng trong mỏ, đến nơi là đào luôn.
“Ờ... cũng rõ nữa.”
Thích Dung: “Thôi , Hứa Chi là cái , hôm nay chúng sẽ một cái khác. Cậu chuẩn xong ?”
Bạch Vựng: “Xong .”
Thích Dung sử dụng phù dịch chuyển, nhanh Bạch Vựng liền xuất hiện mặt .
Khu rừng rậm đang tuyết lớn, cả khu rừng chìm trong màu trắng xóa, cành cây oằn vì tuyết dày, bên cẩn thận tuyết lở cây rơi xuống đầu. Thời tiết thế , đường chắc chắn dễ dàng, cả hai đều chuẩn sẵn tâm lý.
Phù dịch chuyển Thích Dung bỏ một tiền lớn để mua, nếu hôm nay tìm mỏ quặng, sẽ lỗ nặng. “ bỏ con săn sắt, bắt con cá rô”, chỉ thể liều một phen. Thích Dung thầm nghĩ, ít nhất kinh nghiệm của Hứa Chi, đến khu vực Nam Cực hẳn là khó.
Kết quả là bọn họ ròng rã năm tiếng đồng hồ mà vẫn khỏi rừng.
Bạch Vựng hối hận thì cũng muộn. Vốn tưởng lường kết quả tệ nhất, ai ngờ rơi tình cảnh “ quân chết”. Tại dịch chuyển đến sớm như chứ, lẽ đợi Thích Dung khỏi rừng, đến Nam Cực hãy qua. Nghĩ đến việc Hứa Chi dịch chuyển đến tận cửa mỏ, Bạch Vựng thầm thở dài.
Ai mà cái khu rừng khó đến , Hứa Chi một tiếng chứ! Nếu hôm qua, Hứa Chi kể lể một chút về sự gian khổ của chuyến , hôm nay Bạch Vựng vội vàng như . Trời mới tìm Nam Cực xong còn tốn bao nhiêu thời gian để tìm mỏ quặng. Bây giờ khỏi rừng cũng là cả một vấn đề.
Thích Dung nghĩ cách.
Hứa Chi dùng Lan Bảo bay lên cao để tìm đường, nhưng đó là khi ở rìa rừng. Không thể cứ một lát bay lên xem, quá tốn thời gian. Thích Dung thì thả thú cưng của , vì trời quá lạnh, khu rừng cũng đang bão tuyết. Mặc dù thú cưng của là một con diều hâu, bay lên trời là thể tìm đường, nhưng lo nó chịu nổi gió tuyết khắc nghiệt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-choi-sinh-ton-tu-can-nha-do-nat/chuong-483.html.]
Chỉ là lúc dường như cũng còn cách nào khác.
Thích Dung thả con diều hâu của . Vừa ngoài, nó lạnh đến run rẩy.
Thích Dung dù xót, nhưng còn cách nào khác, đành cho nó uống nửa lọ dung dịch dinh dưỡng hoàng kim, hy vọng thể giúp nó dễ chịu hơn.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Dung dịch quả nhiên tác dụng. Con diều hâu uống xong liền bay vút lên, lượn lờ trung, chỉ đường cho Thích Dung và Bạch Vựng. Hai cuối cùng cũng khỏi khu rừng. Lúc bay xuống, con diều hâu gần như đông cứng, Thích Dung vội vàng thu nó túi thú cưng, thầm hạ quyết tâm, nhất định tìm mỏ băng tinh.
Hứa Chi đang trò chuyện với Nghiêm Từ bảng nhiệm vụ.
Anh cũng tìm mỏ băng tinh.
Hứa Chi thể giao dịch, bán bản đồ cho .
Ngoài Nghiêm Từ , cũng khác mua, nhưng Hứa Chi chỉ hai tấm bản đồ gốc. Giao dịch với những khác chỉ thể dùng bản , thật cũng khác biệt lắm, nhưng vì do hệ thống cung cấp nên thể họ sẽ chấp nhận. Tuy nhiên, Hứa Chi cảm thấy thể đợi vài ngày nữa bán với giá rẻ hơn.
Lúc , Ngôn Trầm đến báo với cô: “Quả trứng thú cưng hôm qua đặt bắt đầu ấp , hệ thống báo năm ngày nữa sẽ nở.”
Hứa Chi: “Vậy thì , sẽ nở con gì. Trong nhà sắp thành vườn bách thú .”
Hứa Chi tắt khung trò chuyện.
Ngôn Trầm phía còn hai con ch.ó chăn cừu Border Collie.
Tên là do Ngôn Trầm đặt, một con tên Oreo, một con tên Chocolate. Vì là sinh đôi nên chúng nó giống hệt , đều là màu đen trắng, Hứa Chi căn bản phân biệt . Dù thì mặc kệ cô gọi tên con nào, cả hai cũng sẽ đồng thời lao tới, ngoan ngoãn xuống mặt bắt tay với cô.
Tất cả đều do Ngôn Trầm huấn luyện ở nhà.
Nghe Ngôn Trầm , bây giờ chúng học nhiều khẩu lệnh, thậm chí còn thể giúp lấy đồ.
Lúc , hai chú ch.ó yên mặt Hứa Chi, vui vẻ vẫy đuôi. Hứa Chi nhịn mà đưa tay bắt tay với chúng.
“Mày là Chocolate ?”
Cô hỏi xong, cả hai chú ch.ó đều điên cuồng vẫy đuôi.
Thôi , phân biệt nổi.
Ngôn Trầm: “Con bên trái là Chocolate, con bên là Oreo.”
Hứa Chi đang định hỏi thế nào để phân biệt thì tiếp.
Ngôn Trầm: “Em tin nhắn mới.”
Hứa Chi: “Hả?”
Ngôn Trầm chỉ bảng nhiệm vụ.
Hứa Chi gật đầu, về phía bảng nhiệm vụ, Nghiêm Từ gửi mấy tin nhắn đến.