Trò Chơi Sinh Tồn Từ Căn Nhà Đổ Nát - Chương 477
Cập nhật lúc: 2025-09-30 09:02:22
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bạch Vựng đến đây nên , chứ nếu ai đó đề nghị một điều kiện hời như , cần tự tìm quặng mà chỉ cần đến khai thác là băng tinh mang về, chắc chắn họ sẽ đồng ý ngay tắp lự.
Hứa Chi lôi chiếc máy dò khoáng thạch loại nhỏ , quét, nhưng thiết cứ im lìm như hỏng, chẳng lấy một chút phản ứng.
Hứa Chi đoán lẽ mỏ quặng quá sâu, thể là vài trăm mét, thậm chí hơn một nghìn mét lớp băng, nên chiếc máy dò vô dụng.
Trớ trêu , hôm nay cô rút trúng một thẻ chép. Phải chi là thẻ gợi ý thì cô dùng ngay chút do dự .
Bởi vì lúc , gió tuyết bỗng nổi lên cuồn cuộn, gào thét dữ dội. Việc khó khăn, giờ tầm cũng trở nên mờ mịt. Cứ đà , e là hôm nay cô sẽ tay trắng trở về.
cô thể bỏ cuộc , tiếp tục tìm kiếm.
Dù đối mặt với bão tuyết, mỗi bước chân của cô đều vô cùng nặng nề. cô dám quá xa, bởi vì theo dấu bản đồ, mỏ quặng chỉ ở quanh đây thôi.
Hơn nữa, ban nãy cô thấy vật đ.á.n.h dấu. Phía là một con sông băng khổng lồ, và mỏ quặng ngay cạnh nó.
Hứa Chi chăm chú con sông băng màu xanh biếc lấp lánh , chợt đăm chiêu. Cô , bỗng cảm thấy gì đó . Con sông băng … như đang chuyển động thế ?
Cô tập trung kỹ, bộ sự chú ý đều đổ dồn nó. Không cả con sông đang dịch chuyển, mà là thứ gì đó đang ngọ nguậy bên trong.
Thứ đó trông hệt như những con sâu cô từng thấy ở mỏ băng tinh tại Bắc Cực. Không, là giống, mà chính là loại sâu đó!
Một ý nghĩ táo bạo lóe lên trong đầu Hứa Chi. Mỏ băng tinh , lẽ ngay bên trong con sông băng chứ trong một hang động nào cả!
Cô lùng sục khắp nơi mà chẳng thấy một khe nứt nào. Nhìn quanh, chỉ con sông băng là nổi bật nhất. Hóa là “xa tận chân trời, gần ngay mắt”, cô bao giờ nghĩ mỏ quặng ở một nơi lồ lộ thế .
Hứa Chi tiến gần, lúc cô rõ vô con sâu đang lúc nhúc bề mặt băng, như thể chỉ cần một lớp băng mỏng manh vỡ là chúng thể ào ào nhảy xổ ngoài.
Lũ sâu kích thước lớn hơn nhiều so với những con cô thấy hôm qua.
Hứa Chi một vòng quanh sông băng để tìm lối . Cuối cùng, cô cũng phát hiện một khu vực lõm xuống khác thường.
Cô dùng chuôi đao gõ mạnh, quả nhiên nó lún xuống. Cô dùng sức đạp thêm một cái nữa.
Một lối nhỏ hẹp hiện mắt. Chính là nó !
Mắt Hứa Chi sáng rực lên. Dù trời muộn, nhưng cuối cùng cô cũng tìm thấy.
Hứa Chi khom , cố gắng lách chui bên trong. Lối quá nhỏ, ngay cả với vóc dáng của cô cũng vô cùng bất tiện.
Cô chui gõ vỡ những mảnh băng vụn xung quanh. Mất gần hai mươi phút bò lết một cách khó khăn, lối mới dần rộng .
Đây là một con đường dốc thẳng xuống lòng đất, sâu lớp băng. Trong hang tối đen như mực, chỉ thể dựa ánh đèn pin yếu ớt. Một tay cô cầm vũ khí, tay giơ cao đèn pin.
Hang băng hề yên tĩnh. Cô thể thấy tiếng sâu bò lúc nhúc, sột soạt, âm thanh rõ mồn một, thậm chí còn ồn ào, như thể chúng đang bò ngay bên tai .
Hứa Chi bất giác rùng , cảm giác như chỉ giây thôi, lũ sâu ghê tởm sẽ ào ào rơi xuống đầu . Bầu khí căng như dây đàn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-choi-sinh-ton-tu-can-nha-do-nat/chuong-477.html.]
Hứa Chi cảm nhận con đường đang ngày một dốc hơn. Cô càng càng sâu, tiến trung tâm lòng đất.
Hơn nửa tiếng , cô mới dừng bước. Hứa Chi ước tính xuống ít nhất một cây .
Những khối quặng băng tinh tuyệt hiện ngay mắt, ánh sáng lấp lánh rực rỡ khiến vui mừng khôn xiết, chỉ lao ngay đến khai thác.
linh tính mách bảo Hứa Chi điều , khiến cô khựng .
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Cô cẩn thận hơn, dùng đèn pin rọi khắp các ngóc ngách xung quanh. Bỗng nhiên, thở cô như ngừng , cứng đờ.
Ánh đèn pin đang chiếu thẳng một con quái vật khổng lồ. Đó là một “ngọn núi” tạo thành từ hàng ngàn, hàng vạn con sâu xếp chồng lên , chễm chệ ngay cạnh mỏ băng tinh. Màu sắc của chúng gần như hòa một với quặng mỏ.
Hứa Chi chậm rãi tiến tới, nín thở, cố gắng di chuyển nhẹ nhàng nhất thể. “Ngọn núi” đang khẽ cựa quậy, Hứa Chi thể nào cùng lúc c.h.ặ.t đ.ầ.u hết tất cả chúng .
Điều cô thể là tiếp cận khi chúng kinh động, đó dội một xô nước lớn lên để đóng băng bộ, ném tất cả ba lô gian. Đợi khi ngoài sẽ vứt chúng , như là xong gọn.
Đương nhiên, đó là kịch bản hảo nhất. đời như là mơ.
lúc , Hứa Chi nhích thêm một bước, lũ sâu phát hiện cô. Chúng như thủy triều vỡ bờ, ào ạt đổ xuống, chỉ trong nháy mắt bò đến tận chân cô.
Hứa Chi đành lập tức lấy một xô nước, dội thẳng lũ sâu. Nước đổ đông cứng thành băng ngay lập tức. Nhiệt độ ở đây quá thấp.
Cũng may Hứa Chi chuẩn , cô hạ thấp tay xuống, một phần nước vẫn kịp đóng băng lũ sâu gần nhất. Ước chừng một nửa vô hiệu hóa, nửa còn cô tự giải quyết. Cô dựa tốc độ, vung Ẩn Ma Đao đ.â.m đầu chúng nhanh như vũ bão.
Lần Hứa Chi c.h.ặ.t đ.ầ.u mà đ.â.m nát đầu chúng, nhưng kết quả vẫn vô dụng. Những con sâu vẫn thản nhiên gặm nhấm phần đầu nát của đồng loại.
Tay Hứa Chi gần như mỏi rã rời, mà lượng sâu vẫn ngừng tăng lên. Một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu cô. Nếu nước thường đông đá ngay lập tức, kịp tác dụng, thử dùng nước suối nóng?
Nước nóng bỏng chắc sẽ đông nhanh như . Chẳng còn hai mươi thùng nước suối nóng ? Cứ thử xem !
Tay Hứa Chi vẫn điên cuồng diệt sâu, tay trái cô lấy một thùng nước suối nóng, một tay nhấc bổng thùng nước nặng mấy chục cân, đổ thẳng xuống. Lần thì thành công.
kết quả khác hẳn những gì cô tưởng tượng. Nước hề đóng băng, mà chảy tràn lũ sâu. Chúng lập tức phát những tiếng kêu quái dị lăn c.h.ế.t sạch.
“Chỉ thế mà c.h.ế.t ư?”
Biết thế cô dùng nước suối nóng ngay từ đầu. Chẳng trách mỏ băng tinh ở Bắc Cực sâu, thì là vì lũ sâu sợ nước nóng.
Hứa Chi vỗ trán, đáng lẽ cô nghĩ đến nguyên nhân sớm hơn.
Dù thì, nguy hiểm cuối cùng cũng giải quyết. Hứa Chi lập tức gửi tin nhắn cho Bạch Vựng.
Hứa Chi: “Bên , qua đây ?”
Bạch Vựng: “OK, còn tưởng hôm nay xong việc chứ.”