Trò Chơi Sinh Tồn Từ Căn Nhà Đổ Nát - Chương 405

Cập nhật lúc: 2025-09-30 09:00:14
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đây rõ ràng là đang lén lút tranh sủng.

Hứa Chi : “Con là cục cưng siêu cấp tuyệt vời, là Siêu Nhện của ! Tối nay sẽ cho con ăn thêm cơm!”

Nhện Bảo ngẫm nghĩ, thấy chữ “siêu cấp” và “nhất” vẻ “siêu cấp” lợi hại hơn một chút, vì thế nó nhảy cao hơn nữa.

“Siêu Nhện!”

Hạ Chi Sơ vòng quanh tọa độ Hứa Chi gửi, chỉ hận thể bật chia sẻ vị trí với cô.

Địa hình sa mạc phức tạp, gồ ghề bằng phẳng. Đôi khi chỉ cách vài trăm mét, nhưng vì những cồn cát che khuất nên thể thấy ở gần.

Thế nhưng may mắn , trời phụ lòng , dựa điểm tham chiếu mà Hứa Chi cung cấp, cuối cùng cũng tìm thấy cô.

Anh nhảy xuống lạc đà, cất tiếng gọi to tên Hứa Chi.

Hứa Chi thấy tiếng gọi liền đầu .

Hạ Chi Sơ mặc áo dài tay màu trắng, quần màu xám, đang vẫy tay thật mạnh về phía cô.

Trước khi đến, Hứa Chi từng nghĩ Hạ Chi Sơ trông như thế nào, nhưng khi thấy , cô vẫn chút kinh ngạc.

Hoàn ngờ Hạ Chi Sơ dáng vẻ .

Anh đeo kính gọng vàng, cao gầy, nước da trắng trẻo, trông thanh tú.

Khi chạy tới, còn loạng choạng một chút, bởi vì cát chân quá mềm.

Hứa Chi thấy Nhện Bảo bên cạnh kêu: “Yoi, Chi Chi, là ai mà trông cũng tệ lắm nhỉ!”

Hứa Chi : “Là bạn của , tên Hạ Chi Sơ. Cưng cũng gọi là đấy.”

“Tui cần, dù cũng hiểu tui .”

Nhện Bảo kháng nghị nhưng Hứa Chi để tâm. Dù gọi cũng tùy, bởi nó sai, trừ Hứa Chi , ai khác hiểu tiếng Nhện Bảo, chỉ nó “yoi” ngừng mà thôi.

“Đây là thú cưng của cô ? Đáng yêu quá, đáng yêu hơn trong ảnh nhiều.” Hạ Chi Sơ mở miệng liền khen Nhện Bảo, thế là Nhện Bảo liền biến thành trạng thái thu nhỏ nhảy tót lên vai .

Hứa Chi : “Anh đừng khen nó, nó kiêu ngạo .”

Hạ Chi Sơ : “Ha ha, . tìm cô mãi, cuối cùng cũng tìm .”

Hứa Chi : “Anh vất vả . Đó là lạc đà của ?”

Hạ Chi Sơ gật đầu. Anh Hứa Chi còn chút ngượng ngùng. Thấy cô , liền đảo mắt, dừng ở con lạc đà: “ , thôi, chúng cưỡi lạc đà đến ốc đảo.”

Hạ Chi Sơ thú cưng. Dù lạc đà, nhưng thật sự khế ước. Anh vẫn giữ một cuốn thư khế ước cao cấp, chỉ nghĩ sẽ chờ đến khi nào một con thú cưng hơn.

Vốn dĩ, khi hệ thống thông báo sẽ tổ chức đại hội thú cưng, chút do dự nên khế ước con lạc đà .

Thế nhưng, khi thấy thú cưng của Bạch Vựng là sói trắng, thú cưng của Đồng Hạo Thương là báo đốm, liền từ bỏ ý định đó.

Rốt cuộc, thú cưng lạc đà thì thể gì? Ngoại trừ vận chuyển hàng hóa, thể nghĩ lạc đà thể kỹ năng đặc biệt nào.

Thậm chí còn bằng diều hâu của Thích Dung.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-choi-sinh-ton-tu-can-nha-do-nat/chuong-405.html.]

mà, là con lạc đà của ngoan. Anh chỉ cần một tiếng “ xuống” là nó liền ngoan ngoãn xuống để lên.

Một con lạc đà lớn như , hai lên thành vấn đề.

Ở giữa bướu lạc đà ngăn cách, nên hai cũng hề gần gũi .

“Vật tư bên ốc đảo nhiều, chúng thẳng đến đó luôn nhé?” Hạ Chi Sơ bản đồ, từ đây đến ốc đảo đại khái mất hai mươi phút.

“Được.” Hứa Chi cũng nghĩ như .

Đến ốc đảo để xem xét và thu thập một ít vật tư, đó mới tìm quặng đồng. Cứ như , dù tìm quặng, ở ốc đảo cũng thu một thứ, đến nỗi tay trắng trở về.

Nếu trực tiếp tìm quặng đồng, lỡ tìm thấy thì cũng lãng phí thời gian .

“Cô chờ lâu khát , uống nước xương rồng gai ?”

Hạ Chi Sơ nhiều nước xương rồng gai, mỗi ngày uống một lọ, cho cơ thể.

Hứa Chi : “Không cần, nước .”

Cô thực sự quen uống thứ nước vị là lạ đó.

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

Đây là đầu tiên Hạ Chi Sơ gặp Hứa Chi ngoài đời, ảnh chụp cũng từng thấy qua. Hứa Chi trông khác mấy so với hình dung của , vóc dáng còn hơn một chút. Trên tay cô vết chai sần, cánh tay lộ rõ cơ bắp. Vừa khi từ xa, dáng vẻ của cô toát lên nét hiên ngang, dứt khoát, mái tóc đuôi ngựa buộc cao trông vô cùng gọn gàng, tháo vát.

Thế nhưng, khi kỹ gương mặt, cảm giác dịu dàng. Gương mặt cô thanh tú, nhưng khí chất vô cùng phóng khoáng.

Trên đường , Hứa Chi thấy nhiều xương rồng bà và thạch lan.

Vật tư ở đây hơn nhiều so với cô tưởng tượng, còn mang một vẻ hoang sơ hùng vĩ. Những cây xương rồng bà đều cao đến hai, ba mét. Khi ở xa, Hạ Chi Sơ cẩn thận điều khiển lạc đà tránh .

Bởi vì một cây xương rồng bà biến dị sẽ dùng gai để tấn công.

“Những chiếc gai chúng phun gây sát thương lớn, nhưng phiền phức.”

Hứa Chi cũng gai đâm, nhưng cô mang một ít xương rồng bà về.

Xương rồng bà thể dùng bôi ngoài da để hạ nhiệt, giải độc, và còn thể ăn sống.

Có thể mang một ít cây biến dị về, dùng .

Hạ Chi Sơ : “Cô đừng xuống, ở đây . Cô thì cho là . Nếu đủ, sẽ tìm thời gian lấy thêm một ít những cây khả năng tấn công, dù sa mạc cũng .”

Cũng đúng, cần lãng phí thời gian.

Hứa Chi đáp: “Được, sẽ đổi.”

Hạ Chi Sơ : “Cứ tùy tiện cho một món ăn là , sa mạc chẳng gì để ăn cả.”

Hai trò chuyện một lát, cảm giác chừng như bao lâu đến ốc đảo. Nhiệt độ nơi cũng cao như , thể thấy một con sông nhỏ, gió nhẹ thổi qua, mát mẻ hơn nhiều.

Hai từ lạc đà xuống, thẳng đến bờ sông.

Phơi nắng lâu như , cả hai đều cảm thấy khó chịu, cần rửa mặt để hạ nhiệt. Hơn nữa, gió cát lớn, Hứa Chi cứ cảm giác cát dính đầy mặt, mặc dù lúc nãy cô dùng khăn trùm đầu che mặt .

 

Loading...