Trò Chơi Sinh Tồn Từ Căn Nhà Đổ Nát - Chương 305
Cập nhật lúc: 2025-09-30 08:57:30
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Vậy em cẩn thận, nhớ giữ liên lạc nhé.”
Hứa Chi gật đầu: “Em . Em chuẩn một chút xuất phát ngay.”
Trước khi , Hứa Chi bỏ một cây Ngửi Huyễn Thảo chiếc túi thần kỳ. Cô cứ bỏ đại đó, cũng thể đựng gì, cứ thử cất những thứ .
“Anh ở trông nhà, lỡ bên chuyện gì thì báo cho em ngay lập tức. Em sẽ luôn để ý lá phù.”
Ngôn Trầm đáp: “Anh .”
Hứa Chi mặc đồ lặn nhảy xuống biển. Đây là đầu tiên cô lặn xuống đáy biển trong đêm. Làn nước lạnh buốt như kim châm bao bọc lấy khiến Hứa Chi rùng , mất một lúc mới dần thích nghi . Với nhiệt độ , cô chỉ thể trụ nước tối đa ba đến bốn tiếng, nếu cơ thể sẽ kiệt sức vì mất nhiệt.
Hứa Chi nhẩm tính thời gian. Bơi đến di tích về, thời gian di chuyển mất hơn một giờ. Vậy là cô chỉ còn hai tiếng để tìm kiếm thủy tinh. Nếu gặp sự cố bất ngờ nào, chắc là sẽ kịp.
Tuy nhiên, tầm đáy biển ban đêm cực kỳ hạn chế. Trước khi , Hứa Chi mua một chiếc đèn pin cường độ cao ở trung tâm giao dịch. Khi bật lên, cô thể rõ vật trong bán kính năm mét. Ngôn Trầm thủy tinh và đá quý đều do các rạn san hô đặc biệt sinh , nên cô sẽ tập trung tìm kiếm ở khu vực đó. Dù cô thể liên lạc với Ngôn Trầm bất cứ lúc nào qua lá phù, nên cần quá lo lắng về việc lạc đường.
Ban đêm, vô sinh vật biển bắt đầu hoạt động. Dưới đáy biển lúc nhiều loài cá mà ban ngày hề thấy, cùng với vô tôm cua đang bò kiếm ăn, nhưng Hứa Chi chẳng hứng thú với chúng. Cô một lòng một bơi về phía , chỉ nhanh chóng đến di tích. Nếu đám nhân ngư đều ngoài tìm ban đêm, thì di tích hẳn sẽ nhiều kẻ canh gác. Nếu may mắn, cô thể tìm thấy ít đá quý. Những viên đá mà Nhân Ngư công chúa vứt , còn ở đó . Nếu ai nhặt, thì quá hời cho cô .
khi đến di tích, Hứa Chi mới nghĩ quá đơn giản. Nơi đây đúng là mấy nhân ngư, nhưng nhiều chơi!
Hóa chơi trong trò chơi đều nhận Đá Dịch Chuyển Di Tích Đáy Biển. Một bộ phận vì chịu nổi tiếng hát ma quái của Nhân Ngư công chúa nên dứt khoát ngủ, chạy đến di tích để thu thập vật phẩm. Một bộ phận khác là nhận manh mối nhiệm vụ treo thưởng nên chạy đến đây báo cáo.
May mắn là, những chơi đều chỉ lảng vảng ở bên ngoài, dám sâu trong di tích. Đa họ đều là đầu tiên đến đây, tất cả đều dùng Đá Dịch Chuyển. Mà Đá Dịch Chuyển chỉ thể đưa họ đến ngoại vi di tích. Muốn trở về họ cũng đường, chỉ thể dùng đá một nữa để . Hầu hết họ Tị Thủy Châu nên thể ở nước lâu. Họ dám quá sâu, cũng sợ bên trong nguy hiểm. Chỉ vài gan , bơi giỏi là tiến trong.
Hứa Chi đoán họ cũng rành đường như cô. Hơn nữa, cô còn Ngôn Trầm chỉ đường từ xa, nên dù thủy tinh khác lấy một ít, cô chắc chắn vẫn thể tìm phần của .
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Hứa Chi lặng lẽ tiến . Nơi đây đông chơi, ngược chẳng ai để ý đến sự xuất hiện của cô.
Lá phù truyền tin vang lên giọng của Ngôn Trầm.
“Còn nhớ cái hang san hô dẫn em ? Em cứ qua bên đó, mấy khối san hô sẽ sinh thủy tinh, là thủy tinh tím.”
Hứa Chi đáp: “Được .”
Cô thầm nghĩ, nếu san hô thể sinh thủy tinh, liệu thể trực tiếp đào cả khối san hô mang về, tạo một bể cá thật to để nuôi ? Nếu , chẳng cô sẽ một nguồn cung cấp thủy tinh vô tận, giống như một cái máy sản xuất thủy tinh ? Biết ! Hứa Chi quyết định lát nữa sẽ xem thử mang .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-choi-sinh-ton-tu-can-nha-do-nat/chuong-305.html.]
“Bên đ.á.n.h kìa! Chúng qua xem .”
Hứa Chi còn bơi đến nơi thấy tiếng một đàn cá ríu rít trò chuyện.
“Là con đ.á.n.h ?”
“ đó, đúng đó, tối nay nhiều con đến đây ghê, hình như ai cũng đang tìm đồ.”
“Sao đ.á.n.h thế nhỉ? Nhân Ngư công chúa ở đây, chúng thể xem một chút.”
Hứa Chi hứng thú với chuyện con đ.á.n.h . Tốt nhất là đều xem náo nhiệt, để một cô yên tĩnh tìm thủy tinh. Thế nhưng, hướng đàn cá bơi đến chính là nơi cô đang tới. Cô thầm nghĩ: “Không chứ, đ.á.n.h ở chỗ san hô?” Chẳng lẽ là để tranh giành thủy tinh?
Hứa Chi thấy nản.
Đến nơi thử, quả nhiên là như . Hai đàn ông đang vật lộn kịch liệt nước. Đánh nước vốn tốn sức, mà cả hai ai chịu nhường ai. Rõ ràng cả hai đều Tị Thủy Châu, thể chuyện, chỉ vì tranh giành một món đồ mà liều mạng sống chết. Nếu cứ giằng co thế , kết quả cuối cùng chắc chắn là cả hai cùng c.h.ế.t đuối.
Hứa Chi thầm nghĩ, rốt cuộc là thứ gì mà tranh giành đến mức . Cô tập trung kỹ, hóa thứ họ tranh giành là một khối ngọc bích lớn màu xanh thẳm. Nó khác với những viên đá quý Hứa Chi từng , cả màu sắc và kích thước đều đặc biệt hơn hẳn. Chắc chắn là bảo bối, nhưng đây mục tiêu của Hứa Chi.
Cô định dính họ, bật đèn pin lên bắt đầu tìm kiếm thủy tinh. Trong đêm tối nước, hành động bật đèn tìm đồ của Hứa Chi dễ gây chú ý. Một trong hai thấy Hứa Chi liền điên cuồng vẫy tay về phía cô. thể chuyện, Hứa Chi cũng đang gọi .
Đặng Trường Văn tức hộc máu! Vốn dĩ là phát hiện viên đá quý xanh thẳm . Ai ngờ giữa đường nhảy một kẻ ngáng chân. Cả hai cùng lúc nắm lấy viên đá quý, ai chịu buông tay, cũng thể cho ba lô, thế là chỉ thể vật lộn với . Cả hai đều ý định g.i.ế.c , nên ai rút vũ khí . Dù cũng đến mức tranh giành đồ vật mà lấy mạng . nếu cứ tiếp tục thế , sẽ bỏ cuộc, tùy xem ai thể nín thở lâu hơn.
Đặng Trường Văn bơi khá , nghĩ rằng thể để mất miếng ăn đến miệng, rõ ràng là phát hiện , c.h.ế.t cũng buông tay. lúc , trông thấy Hứa Chi lâu gặp. Hắn nhất thời kích động, sợ Hứa Chi bỏ nên gọi cô. thể chuyện, chỉ đành vẫy tay loạn xạ.
Người chơi đang tranh giành với nhân cơ hội đạp một cái, cướp lấy viên đá quý. Đặng Trường Văn bàn tay trống rỗng, cho viên đá quý ba lô dùng Đá Dịch Chuyển biến mất. Một sợi lông cũng còn.
Đặng Trường Văn bây giờ tức giận cũng vô ích, thầm c.h.ử.i một câu nhanh chóng bơi qua chỗ Hứa Chi. Chờ bơi đến mặt, Hứa Chi mới nhận .
“Đặng Trường Văn?” Hứa Chi thể tự do hô hấp nước, đương nhiên thể chuyện.
Thấy Hứa Chi , Đặng Trường Văn theo bản năng há miệng, kết quả sặc ngay hai ngụm nước biển, vẻ mặt vô cùng đau khổ.
“À, thì là .” Hứa Chi thầm nghĩ, thật trùng hợp, gặp ở đây.
Tuy cô ý định để ý đến , nhưng bộ dạng khổ sở của , cô vẫn lấy một chiếc mặt nạ lặn và một máy thở từ ba lô đeo cho . Có hai thứ , Đặng Trường Văn cuối cùng cũng thể thở phào nhẹ nhõm. Không chuyện cũng chẳng , thể dấu. Dù Hứa Chi thể , nên việc cũng quan trọng. Máy thở và mặt nạ Hứa Chi dùng đến, nhưng đều là đồ . Cô định cho Đặng Trường Văn, chỉ cho mượn tạm.