Khi Hứa Chi đang nhắn tin, cô bất cẩn một con sóng lớn đ.á.n.h úp, suýt chút nữa lật nhào cả chiếc thuyền kayak.
Cô giật thót tim, vội vàng bám chặt lấy thuyền. chẳng ăn thua, con sóng quá lớn, chiếc thuyền nhỏ bé tài nào chống đỡ nổi.
Hứa Chi nhanh chóng cảm thấy cơ thể chao đảo như đang tàu lượn siêu tốc. Chiếc thuyền kayak lật úp đỉnh sóng, và cô cũng hất văng xuống biển.
May là cô nắm chặt lấy cột buồm. Sau khi ngâm trong làn nước biển lạnh buốt một lúc, con sóng qua, cô khó khăn bò lên thuyền.
Chỉ là quần áo ướt sũng, cô đành một bộ đồ lặn dày hơn.
Ban đầu, cơ thể Hứa Chi lạnh đến run cầm cập, nhưng nhanh đó ấm .
Mặc đồ lặn thì sợ ướt nữa, cho dù rơi xuống nước nữa, cũng sẽ lạnh đến thế.
Sắp đến nơi , cô thể dừng dù chỉ một khắc.
Chỉ cần kiên trì thêm một giờ nữa, chắc là thể đến Đảo Nhân Sâm.
Đừng sóng lớn như vẻ nguy hiểm, thực nó đang trợ giúp cô.
Nếu những con sóng , chỉ dựa sức chèo của , Hứa Chi mất đến sáu tiếng đồng hồ. Bây giờ mới chỉ qua bốn giờ.
Hứa Chi lấy từ ba lô một hộp canh nóng, áp miệng tu một ngụm. Dòng canh ấm áp chảy xuống bụng, cơ thể tức khắc ấm hẳn lên.
Mấy thanh sô cô la cô để dành đó ăn, bây giờ tiện ăn thứ khác, sô cô la đúng là một lựa chọn tồi.
Thứ thể nhanh chóng bổ sung nhiệt lượng và thể lực, một miếng nhỏ cũng đủ phát huy tác dụng.
Vì mặt cô liên tục sóng tạt , gió cũng thổi vù vù, Hứa Chi dứt khoát đội chiếc mũ trùm đầu bằng da lợn rừng lên. Tuy nó mùi, nhưng thật sự hữu dụng.
Đội lên , tầm lập tức quang đãng, bọt sóng gần như ảnh hưởng đến cô nữa. Nước biển cũng ướt mắt và tóc, cô cần liên tục lau nước mặt.
Sắc trời dần dần tối sầm .
Bầu trời xám xịt như hòa một với mặt biển, mây đen cuồn cuộn như chực chờ sà xuống lòng biển sâu.
“Cuối cùng cũng sắp đến .”
Hứa Chi tọa độ, trong lòng vững vàng hơn ít.
Đôi tay cô sớm tê rần, gần như chẳng còn cảm giác.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Chèo lâu như , chúng mỏi nhừ và đau buốt từ lâu.
còn cách nào khác, cô thể dừng . Bây giờ cô dựa chút sức lực cuối cùng để chống đỡ, một khi dừng chỉ khiến cô cảm thấy mệt mỏi hơn mà thôi.
Đảo Nhân Sâm trọn một vùng mây đen. Hòn đảo lớn, vặn áng mây u ám bao phủ.
Bãi cát vô cùng sạch sẽ, nhưng qua hải sản gì, cũng cây dừa. Lúc thủy triều đang lên, nước biển dâng tràn bờ, nhấn chìm những tảng đá ven bờ. Cách đó xa một con đường nhỏ, dẫn sâu trong đảo.
Có lẽ dọc theo con đường thì thể đến nơi ở của đại sư Thiên Quyết.
Hứa Chi định cập bờ thì nhận tin nhắn trả lời của Thiên Quyết.
“Cô sắp đến ? Có cần đón ?”
Hứa Chi đáp: “Con đến ạ, đang chuẩn lên bờ đây.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-choi-sinh-ton-tu-can-nha-do-nat/chuong-256.html.]
Thiên Quyết : “Tốt, ngay.”
Thiên Quyết đó vẫn luôn bận rộn rèn vũ khí, để ý tin nhắn. Khi ông thấy tin nhắn thì đúng lúc chuẩn bữa tối.
Hứa Chi đến thật đúng lúc.
Thiên Quyết cầm một chiếc ô bãi biển, thấy Hứa Chi ướt sũng như chuột lột.
Lúc Hứa Chi tháo chiếc mũ da lợn rừng , nếu sợ sẽ dọa Thiên Quyết một phen hết hồn.
“Không ngờ cô đến nhanh . Sao ? Trên đường thuận lợi ?”
Hứa Chi đáp: “Cũng… coi như thuận lợi ạ.”
Chỉ là đúng là chút gian nan.
Khoảng cách một trăm cây thực xa. Thiên Quyết còn tưởng Hứa Chi đến ngày mai mới tới nơi.
“Vừa đang chuẩn bữa tối, cô theo .” Thiên Quyết đối đãi với khách cũng khá nhiệt tình.
Hứa Chi nhẹ nhàng thở phào, tảng đá lớn trong lòng cuối cùng cũng đặt xuống.
“Đại sư, thanh lễ kiếm con xong , ngài xem ngay bây giờ ạ?”
“Không vội, chờ ăn cơm xong xem.” Thiên Quyết xua tay, dẫn đường.
Rất nhanh đó, Thiên Quyết dẫn Hứa Chi xuyên qua một rừng trúc và một bãi đá, đến vài căn chòi tre.
Chòi tre trông mộc mạc, nhưng mỗi căn phòng đều nhỏ. Chúng lượt là phòng bếp, phòng vũ khí và phòng ngủ của đại sư Thiên Quyết. Bên ngoài hai tảng đá lớn, xung quanh chất đầy đá vụn, còn vô vết c.h.é.m của đao kiếm. Có lẽ đại sư dùng hai tảng đá để thử độ sắc bén của vũ khí.
“Ta chuẩn bữa tối, cô chờ một lát.” Đại sư Thiên Quyết ít khi tiếp khách, ngày thường ông đều ăn uống qua loa cho xong bữa.
Ông trồng rau đảo, mỗi ngày đều ăn rau củ tự tay trồng.
Vườn rau phía chòi tre.
trời sắp mưa, ông vội vàng vườn hái một ít rau củ, đó bếp lấy một con cá.
lúc , Hứa Chi nhận đồ ăn mà Lê Mộng gửi tới.
Thấy bữa tối thịnh soạn mà Lê Mộng , Hứa Chi vội vàng gọi đại sư Thiên Quyết .
“Đại sư, cần phiền ngài ạ. Con mang theo cơm tối . Nếu ngài chê, là cùng con ăn một chút nhé?”
Đại sư Thiên Quyết quả thật cũng thích bếp cho lắm. Nghe Hứa Chi mang theo đồ ăn, ông nghi hoặc hỏi: “Cô còn chuẩn cả cơm tối ?”
Hứa Chi : “Hay là đại sư xem thử, hợp khẩu vị của ngài ạ?”
Thiên Quyết đáp: “Cũng , để xem thử.”
Hứa Chi dặn Lê Mộng gửi thêm cho một ít đồ ăn chuẩn sẵn để bán, sợ đủ ăn.
Chỗ Lê Mộng chắc chắn chỉ một ít, ngoài bữa tối hàng ngày, cô cũng sẽ để một ít đồ ăn nấu sẵn để dự phòng. Nếu Hứa Chi , chắc chắn là .
Hứa Chi lấy từ trong ba lô : Tôm chiên giòn, sashimi ốc biển, thịt nai hầm cà rốt khoai tây, thịt cá sấu xào rau củ. Ngoài những món mặn , còn một đĩa rau xào và một bát canh hải sản.