Cô cách giải quyết, nhưng ngay lúc nước sôi lửa bỏng thì dùng .
Thời gian chờ một ai, đến Đảo Nhân Sâm cũng cần ít thời gian, Hứa Chi thể trì hoãn thêm nữa, đành chờ khi trở về tính tiếp.
Tuy nhiên, cô vẫn đổi điều kiện giao dịch cho những món hàng mới Tiệm Nhỏ Chi Sĩ, như nền đất và nước ngọt, thành thủy tinh tím.
Dựa theo tọa độ mà đại sư Thiên Quyết cho, Hứa Chi đến Đảo Nhân Sâm mất ít nhất năm giờ đồng hồ, mà đó là còn chèo thuyền liên tục.
Để tăng tốc, Hứa Chi một cánh buồm. Dù buồm bằng da thú khá nặng nhưng vô cùng chắc chắn. Trong thời gian ngắn, cô thể một chiếc thuyền lớn hơn, nên đành dựng tạm một cột buồm đơn giản để treo nó lên.
Có buồm thì thể tận dụng sức gió biển để đẩy thuyền nhanh hơn.
Cô còn thể điều chỉnh góc buồm theo hướng gió để đến Đảo Nhân Sâm với tốc độ nhanh nhất.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Dù chỉ là một chiếc thuyền kayak đơn sơ nhưng thuyền nhẹ. Chỉ cần cô dồn sức chèo, tốc độ cũng thể đạt tới hơn mười cây một giờ.
Hứa Chi cách Đảo Nhân Sâm một trăm cây . Nếu thuận buồm xuôi gió, cô thể đến nơi trong vòng năm giờ. Nếu , lẽ đến tối mịt mới tới nơi.
Chủ yếu là vì Hứa Chi bản vẽ thuyền nào hơn.
Thôi thì cứ .
Khi Hứa Chi chuẩn xuất phát, viên ngọc hỏng hôm cũng phục hồi xong.
Đó là một viên ngọc màu lam biếc, bên trong một dòng nước luân chuyển, trông như một xoáy nước thu nhỏ.
Cô cầm lên xem, nét mặt tức khắc rạng rỡ hẳn lên.
[Hải Ngữ Châu: Đeo viên ngọc thể hiểu ngôn ngữ của các loài sinh vật biển trí tuệ.]
là một món đồ .
Trong Thế Giới Nước , Hải Ngữ Châu và Tị Thủy Châu đều là những bảo bối cực kỳ hữu dụng.
Chiếc đĩa CD mới vẫn sửa xong, Hứa Chi đợi nữa mà leo thẳng lên thuyền kayak xuất phát.
Biển cả chẳng hề yên bình, ngược còn nổi gió to sóng lớn. may mắn , hướng gió luôn thuận theo hướng Hứa Chi , điều giúp cô tiết kiệm nhiều sức lực.
Để đề phòng bất trắc, Hứa Chi mang theo hai chiếc thuyền kayak, phòng trường hợp thuyền hỏng giữa đường.
Cô cố gắng đến Đảo Nhân Sâm khi trời tối.
Tuy nhiên, cô cũng sợ bóng tối, vì cô tọa độ của hòn đảo. Dù cho đêm tối đen như mực, cô vẫn thể dựa vị trí bản đồ để xác định phương hướng, chỉ cần chèo thẳng về phía tọa độ là . Điều đáng sợ nhất là gặp thời tiết khắc nghiệt hoặc sóng to gió lớn cản trở hành trình.
Nhiệt độ khí hiện tại mười mấy độ. Một khi đêm xuống, nhiệt độ thể giảm xuống chỉ còn vài độ.
Dù cô mặc đồ khá dày, nhưng nếu ướt sũng thì cũng chẳng giữ ấm bao nhiêu. Hơn nữa, mặc quá nhiều lớp quần áo cũng bất tiện cho việc chèo thuyền.
Chưa kể, màn đêm buông xuống, một khi rời khỏi nơi trú ẩn, cô cũng sẽ những nguy hiểm nào đang rình rập.
Tiếng ca ma mị đêm qua vẫn khiến cô chút rùng .
Dọc đường , Hứa Chi thỉnh thoảng liếc kênh chat màn hình ảo.
“Có ai để nộp nhiệm vụ khảo hạch cho đại sư Thiên Quyết ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-choi-sinh-ton-tu-can-nha-do-nat/chuong-255.html.]
“Đại sư ?”
“Không. Ngài chỉ giao nhiệm vụ cho thôi, đó chẳng gì nữa. còn tưởng thể nộp trực tiếp hệ thống, ai dè tìm mãi thấy.”
“Kỹ năng nấu nướng thì đều kiểm tra tại chỗ, nhiệm vụ thu thập hình như thể gửi qua thư. Chắc kỹ năng rèn cũng ?”
“ thư gửi cho ngài Thiên Quyết báo là đối phương nhận thư từ lạ!”
“Cười c.h.ế.t mất, đại sư quên chỉnh cài đặt ? Ngài lúc nào cũng bật chế độ phiền, chắc quên béng mất vụ nộp vũ khí qua thư .”
“Thế giờ ?”
Hứa Chi thử gửi một tin nhắn cho Thiên Quyết.
Kết quả là gửi thành công.
Xem Thiên Quyết thêm cô danh sách bạn bè.
Vậy thì, chẳng Hứa Chi thể gửi thanh lễ kiếm qua thư ? cô đến Đảo Nhân Sâm chỉ để giao nhiệm vụ. Mục đích chính của cô là để thu hoạch tài nguyên đảo.
Tuy nhiên, con đường đến Đảo Nhân Sâm quả thật xa xôi. Hứa Chi chèo hai tiếng đồng hồ mà vẫn hết nửa chặng đường.
Gió biển thổi căng cánh buồm, cô chiếc thuyền nhỏ, lướt băng băng mặt biển. Sóng xô thuyền dập dềnh, bọt nước trắng xóa tạt ướt cả cô. Chiếc áo khoác bông của cô ướt sũng một nửa.
Hứa Chi cũng lười bận tâm. Chỉ cần ướt như chuột lột, cô tạm thời cần đồ.
Hứa Chi trả lời câu hỏi kênh chat, nhưng cô thể nhắc khéo đại sư Thiên Quyết khi gặp mặt.
Đỗ Kha gửi cho Hứa Chi mấy tấm ảnh của chim non và gà con.
Trong ảnh, chúng nuôi riêng trong hai chiếc lồng sắt, thức ăn cũng khác .
Để giữ ấm, bên ngoài lồng còn bọc một lớp vải bông dày cộp.
Trông chúng lanh lợi, đang vui vẻ ăn uống. Có thể thấy Đỗ Kha chăm sóc chúng .
Đỗ Kha : “Sau mỗi ngày giờ , sẽ gửi cho cô vài tấm ảnh.”
Hứa Chi đáp: “Vất vả cho .”
Hứa Chi nghĩ ngợi một lát, gửi cho hai lít nước ngọt và một ít rau xanh.
“Cái cho , coi như phí vất vả.”
“Lợi ích rõ từ mà, cái cần .”
Hứa Chi : “Cần chứ, tiền ăn uống mỗi ngày của chúng nó, thể để tự bỏ tiền túi .”
Tài nguyên nước ngọt của Đỗ Kha cũng nhiều, suy nghĩ một lúc, vẫn nhận lấy lòng của Hứa Chi.
“Vậy cảm ơn nhiều.”
Hứa Chi đáp: “Không gì, việc gì cứ nhắn tin cho là .”