Có vũ khí đỏ trong tay, Đặng Trường Văn bỗng nhiên cảm thấy “ngon nghẻ” .
Vãi! Mình cả cặp đao đỏ trong tay , còn sợ cái gì nữa. Cứ theo Hứa Chi là tất!
Đặng Trường Văn cảm thấy vết thương của cũng còn đau nữa, cả tràn đầy sức lực, m.á.u nóng sục sôi.
“Anh chắc chứ?”
“Ừm!”
“Được thôi, cùng .”
Đặng Trường Văn toe toét.
“Đi, nào!”
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Vẫn là nên ở cùng thì hơn.
Anh len giữa Hứa Chi và Ngôn Trầm, cảm giác an lập tức tăng vọt.
“Nhỡ khu vực khác, thấy cặp đao của nảy lòng tham g.i.ế.c cướp của thì ? Của là song đao đấy, hai thanh vũ khí đỏ! Nghĩ thôi thấy hấp dẫn , đúng là mang vật báu trong dễ rước họa mà!” Đặng Trường Văn lẩm bẩm ngừng.
Hứa Chi : “Chắc đến mức đó .”
“Sao đến mức đó? Lỡ xảy thật là toi đời.”
Lời còn dứt, mưa bỗng nhiên nặng hạt hơn, những giọt mưa to như hạt đậu tương quất mặt đau rát.
Một khối sương mù khổng lồ sừng sững xuất hiện mắt ba .
“Mẹ kiếp!” Đặng Trường Văn hét toáng lên. “Nó !”
Vừa liếc thời gian, đúng một giờ kể từ lúc hệ thống phát thông báo. Quái vật xuất hiện.
Hứa Chi và đồng đội vẫn còn ở khu vực 5.
Độ nguy hiểm ở đây chỉ ở mức 3 , vẫn thể chấp nhận .
Vốn dĩ những lúc thế , Đặng Trường Văn đều núp ở phía , nhưng giờ đây nóng lòng thử uy lực của vũ khí đỏ, thế nên hăng hái xông lên phía .
“Để !” Đặng Trường Văn vung cặp đao c.h.é.m thẳng về phía khối sương mù.
“Hú! Sướng tay thật!”
Vũ khí đỏ đúng là khác bọt.
Đặng Trường Văn nhanh chóng phát hiện cặp đao c.h.é.m nhẹ nhàng, cắt khối sương mù ngọt xớt như xẻ dưa hấu, hề tốn chút sức lực nào. Hoàn khác với thanh đao cũ kỹ của .
Chỉ một cũng thể giải quyết khối sương mù .
còn kịp vui mừng bao lâu thì thấy vô khối sương mù khác đang ùn ùn kéo đến.
“Chết tiệt! Đây là sương mù nữa, đây là cả một binh đoàn sương mù !”
Hứa Chi với Ngôn Trầm: “Đến lượt chúng tay .”
Một buổi sáng trôi qua, Hứa Chi và đồng đội đến khu vực 3.
Họ di chuyển càn quét lũ quái vật đường .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-choi-sinh-ton-tu-can-nha-do-nat/chuong-165.html.]
Hứa Chi c.h.é.m g.i.ế.c tổng cộng bao nhiêu con quái vật sương mù.
Tóm là kiếm thêm ít điểm tích lũy.
Ngôn Trầm về cơ bản đều nhường cho Hứa Chi hoặc Đặng Trường Văn tay, nhưng đôi khi cũng kịp.
Bởi vì Hứa Chi và Đặng Trường Văn bên cũng đang bận túi bụi.
Những khối sương mù Ngôn Trầm g.i.ế.c c.h.ế.t sẽ rơi vật phẩm. Phát hiện điều , Đặng Trường Văn tiếc hùi hụi, bèn nghĩ một kế cho Ngôn Trầm. Anh bảo Ngôn Trầm cứ đ.á.n.h cho lũ quái sương mù trọng thương, gom chúng một chỗ, nhất là trong tình trạng thoi thóp sắp chết. Sau đó, chờ họ giải quyết xong lũ quái mặt thì sẽ đến thu dọn tất cả một lượt.
Ngôn Trầm cân nhắc tính khả thi của cách .
Thật sự thể, chỉ là phiền phức một chút.
Trước đây Hứa Chi cũng đưa yêu cầu , nên cũng nghĩ tới.
vẻ mặt khao khát của Đặng Trường Văn, vẫn gật đầu đồng ý.
Ngôn Trầm tìm đổi một ít dây thừng trong kênh trò chuyện.
Cách quả thật giúp Hứa Chi và Đặng Trường Văn tăng thêm ít điểm tích lũy và vật phẩm.
“Chỉ còn một giờ nữa là biên giới khu vực đóng , chắc chắn chứ?” Hứa Chi hỏi Đặng Trường Văn.
“Không nữa.” Đặng Trường Văn kiên quyết .
Tuy đối phó chút chật vật, nhưng cảm thấy thể kiên trì .
Có cặp đao đỏ , thực lực của tăng lên nhiều, điểm tích lũy cũng tăng vèo vèo, gom góp ít vật phẩm. Nếu rời khỏi đây, chắc chắn sẽ mất hết ý chí chiến đấu, tìm một chỗ trốn tuy an , nhưng thì ?
Lần cùng, điều quan trọng nhất là vì lưu luyến, mà là nghĩ thông suốt một vấn đề.
Những chơi tiềm năng như Hứa Chi sẽ chỉ ngày càng mạnh mẽ hơn.
Mình tình cờ gặp cô là một cái duyên, cô cho đội càng là may mắn lớn. Hiện tại vẫn là giai đoạn đầu của trò chơi, Hứa Chi thể hiện tiềm năng cực lớn .
Nếu mạnh lên, cứ giậm chân tại chỗ, thì ngay cả tư cách chân chạy vặt cho cô cũng .
Lần mà , lẽ gặp , Hứa Chi ở đỉnh cao danh vọng, còn , vẫn chỉ là một kẻ vô danh tiểu .
Hoặc là, khi trở về, thậm chí thể thăng cấp, và đào thải thẳng cẳng.
Anh cũng trở nên mạnh hơn!
“Được thôi, chúng kiếm chút gì ăn .”
Đặng Trường Văn còn tưởng Hứa Chi sẽ hỏi lý do. Anh chuẩn sẵn một tràng những lời thoại nhiệt huyết sôi trào, ai ngờ Hứa Chi chuyển chủ đề nhanh như chớp.
“À? Được thôi! cũng đói meo .”
Ngôn Trầm hỏi: “Muốn ăn gì?”
Hứa Chi đáp: “Gì cũng . Gần đây hồ nào ?”
Ngôn Trầm đáp: “Có chứ, chính là cái hồ ổ trứng côn trùng đáy đó, cô ?”
Hứa Chi hỏi: “Hồ ổ trứng côn trùng đáy thì còn cá ?”
Ngôn Trầm : “Hồ nước đều ô nhiễm , nhưng bên cạnh hai dòng suối nhỏ sạch sẽ, bên trong ít cá, tôm và cua.”