Trò Chơi Sinh Tồn Từ Căn Nhà Đổ Nát - Chương 147

Cập nhật lúc: 2025-09-30 08:54:09
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mũi tên uy lực cực lớn, b.ắ.n trúng con quái vật sương mù, trực tiếp xuyên qua cơ thể nó để một lỗ thủng.

Giây tiếp theo, một mũi tên nữa.

Người b.ắ.n hai mũi tên, là nhắm thẳng nội hạch.

Hứa Chi nhíu mày. Con quái vật rõ ràng cô thể giải quyết , tên Trình Giảo Kim từ , nửa đường nhảy định cướp quái của cô đây.

Bất kể là ai, Hứa Chi tuyệt đối sẽ để đó toại nguyện. Cô vung kiếm lên, c.h.é.m một nhát đứt đôi mũi tên đang bay tới, đó nhanh như chớp lao lên, đ.â.m thẳng nội hạch của con quái vật sương mù.

Động tác của cô dứt khoát như nước chảy mây trôi, cho đối phương cơ hội b.ắ.n mũi tên thứ ba.

50 điểm tích lũy về tay, Hứa Chi tiện tay nhặt luôn vật tư của chơi c.h.ế.t mặt đất.

Vật tư thăng cấp đều chuyển gian của cô. Vũ khí của gã đàn ông Hứa Chi cần, cô chỉ lấy bật lửa và một lọ Giải Độc Hoàn.

Sau đó, Hứa Chi mới “Trình Giảo Kim” ban nãy.

Là một cô gái.

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

Đối phương mái tóc ngắn màu xanh xám gọn gàng, vóc dáng cao ráo. Gương mặt cô vô cùng đáng yêu ngọt ngào với đôi mắt to tròn, sống mũi cao, đôi môi đào và khuôn mặt chỉ nhỏ bằng bàn tay. Thế nhưng giờ phút , cô đang Hứa Chi với ánh mắt đầy tức giận.

Hứa Chi thể thấy tên của cô gái , chính là một chơi khác bảng xếp hạng, Vân Khê.

đeo cung tên lưng, dáng cao gầy với những đường cong cơ bắp nuột nà. Nhìn qua là võ.

Vân Khê hùng hổ bước tới: “Cô c.h.é.m gãy mũi tên của .”

Hứa Chi đáp: “Xin .”

Mặc dù , nhưng trong giọng của cô chẳng chút áy náy nào.

Hứa Chi cho rằng cô gái đến để cướp quái, và sự thật dường như cũng là như .

Câu “xin ” của cô là vì c.h.é.m gãy mũi tên, chứ hề cảm thấy sai chỗ nào.

Nếu điều kiện, Hứa Chi sẵn sàng đền cho cô một mũi tên, nhưng bây giờ thì thể.

Họ cũng ở cùng một khu.

Vân Khê trừng mắt cô một lúc : “Thôi bỏ .”

cúi đầu thấy thứ gì đó mặt đất, định nhặt lên xem.

nghĩ đó đồ của , cô khựng một chút bỏ .

Hứa Chi mấp máy môi, cảm thấy lời hứa sẽ trả một mũi tên dường như cần thiết, cũng chẳng còn gặp .

Thế là, Hứa Chi nhặt nốt vật tư thăng cấp của chơi c.h.ế.t còn .

Vũ khí của là màu lam, Hứa Chi cầm cũng vô dụng, còn tốn chỗ, nên cô chỉ nhặt một túi sô cô la lớn và một món phòng cụ mà gã mang theo.

Người chắc đến lửa cũng mang, chỉ mang theo sô cô la. Chẳng lẽ gã định ăn sô cô la trong suốt ba ngày?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-choi-sinh-ton-tu-can-nha-do-nat/chuong-147.html.]

tìm một khác hợp tác, thế là giải quyết vấn đề lửa.

Cũng vô dụng thôi, giờ cả hai đều c.h.ế.t .

“Hứa Chi, Hứa Chi.”

Cách đó xa vang lên tiếng gọi của Đặng Trường Văn.

Hứa Chi ngoài lâu mà về, Đặng Trường Văn lo lắng tìm cô.

Tuy chút mạo hiểm, nhưng thu hoạch của Hứa Chi cũng khá phong phú.

hai phần vật tư thăng cấp, cộng cũng hơn 100 món. Ngoài cô còn nhặt phòng cụ, sô cô la và một lọ Giải Độc Hoàn, đều là những thứ hữu dụng.

Cô mở lọ Giải Độc Hoàn xem, bên trong còn khá nhiều, tận 5 viên. Lỡ như trúng độc thì thứ sẽ giúp ích nhiều.

Hôm nay Đặng Trường Văn trúng độc, lúc nhai linh chi, vẻ mặt vô cùng đau đớn. Dù thì ăn sống linh chi chắc chắn dễ chịu chút nào. Giải Độc Hoàn chỉ cần uống với nước là , trong khi ăn linh chi sống khó ăn hiệu quả bằng.

Vân Khê xa, cô thấy Đặng Trường Văn gọi tên Hứa Chi.

Vừa nãy cô thấy tên và điểm tích lũy của Hứa Chi, nên Đặng Trường Văn đang gọi cô gái đó.

Thực Vân Khê cũng cố ý cướp quái. Lúc nãy trời tối đen như mực, cô khá xa, dòng chữ nhỏ đầu Hứa Chi. Cô chỉ thấy một cái bóng đen khổng lồ, đó là quái vật sương mù nên theo bản năng b.ắ.n tên.

Mũi tên c.h.é.m gãy khiến cô đau lòng c.h.ế.t .

Cô chỉ tổng cộng 6 mũi tên, gãy một cái là mất một cái, mỗi b.ắ.n đều tìm .

Lần đến trò chơi sinh tồn hồ, ban ngày cô mất một mũi, nãy Hứa Chi gãy một mũi nữa. Trong lòng cô tức vội, nổi nóng nhưng hành động của chẳng khác nào cướp quái, thể trách khác . Vì , khi Hứa Chi một câu “xin ”, cô liền cứng họng.

Lại thấy điểm tích lũy của Hứa Chi cao như , trong lòng Vân Khê ngổn ngang trăm mối, đầu óc rối bời, trong lúc xúc động liền bỏ .

Cô chỉ còn 4 mũi tên, vẫn tìm nơi ở thích hợp, thậm chí còn gì bỏ bụng. Ban ngày Vân Khê luôn bận rộn đ.á.n.h quái, mà điểm tích lũy vẫn lẹt đẹt cuối bảng xếp hạng.

Vân Khê khỏi nản lòng, cảm thấy thật thất bại so với cô gái ban nãy.

Cô luôn là hiếu thắng, dù ở thế giới thực trong trò chơi, cô vẫn luôn nỗ lực phấn đấu.

Cuộc thi cũng , nên ban ngày cô ngừng nghỉ mà đ.á.n.h quái.

vũ khí cô am hiểu là cung tên, loại vũ khí tầm xa thực sự thể bì với vũ khí cận chiến khi cần tốc độ. Dù cô gần như nghỉ ngơi chút nào, điểm tích lũy vẫn cao cho lắm.

Vừa nãy cô thấy vũ khí của Hứa Chi, đó là một thanh kiếm vô cùng sắc bén.

Hơn nữa, động tác c.h.é.m g.i.ế.c quái vật của Hứa Chi nhanh, chuẩn, tàn nhẫn, vô cùng dứt khoát và mắt.

Vân Khê thực sự quen với cô , chỉ điều, nãy cô hùng hổ trách móc Hứa Chi gãy mũi tên của , chắc hẳn để ấn tượng cho .

Vân Khê chút hối hận, lẽ quá sĩ diện.

Thế , khi thấy Đặng Trường Văn gọi đúng tên Hứa Chi, cô chút tò mò, liền theo tiếng gọi.

“Mùi gì mà thơm ?” Vân Khê nhíu mày, bụng cô bắt đầu réo lên từng hồi."

 

Loading...