Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 53. Ta trừng phạt ngươi thế nào cũng được, đúng không?

Cập nhật lúc: 2025-02-03 13:39:33
Lượt xem: 3

Một loạt cái “lại còn” nhảy tới nhảy lui trong đầu Hoàng Như Ý, khiến nàng cảm giác như lửa giận bùng lên, thiêu đốt toàn thân. Nàng vung tay.

 

“Chát.”

 

Một cái tát nện thẳng vào gò má của Tần Thanh Nguyện, khiến mặt của hắn lệch hẳn sang một bên. Hoàng Như Ý không màng tới bàn tay nhỏ nhắn đã đỏ lên, đau rát. Nàng bật khóc nức nở. Tần Thanh Nguyện bị tát một cái còn chưa hết choáng thì lại thấy Hoàng Như Ý khóc. Hắn nhất thời không biết phải làm sao. Sao tiểu thư lại khóc? Vì nàng đánh hắn nên bị đau tay rồi sao?

 

Tần Thanh Nguyện thở dài trong lòng. Tiểu thư mèo nhỏ của hắn vốn yếu ớt, non mềm. Để nàng đánh hắn thì đúng là khiến nàng đau nhiều hơn hắn rồi. Tần Thanh Nguyện hít sâu một hơi, nếu tiểu thư muốn trừng phạt bằng cách tát trước, hắn có thể thay tiểu thư thực thi hình phạt. Ý nghĩ vừa lóe lên, Tần Thanh Nguyện liền vung tay.

 

“Chát.”

 

Cái tát mà hắn tự trừng phạt mình còn mạnh và ác hơn cái tát ban nãy của Hoàng Như Ý gấp vài lần. Nếu ban nãy, gò má của Tần Thanh Nguyện chỉ hơi ửng đỏ, thì lúc này, nửa bên mặt của hắn đã sưng lên, khóe miệng ri rỉ máu. Hoàng Như Ý giật mình đánh thót, kêu lên thảng thốt:

 

- Nè, ngươi làm gì vậy? Ai cho phép ngươi tự đánh mình như vậy?

 

Tần Thanh Nguyện ủ rũ gục đầu xuống. Đúng là tiểu thư vẫn chưa ra lệnh. Hắn đúng là một tên tiện nô vượt quyền, một gã ám vệ bất tuân. Thật đáng chết! Hoàng Như Ý cảm nhận được khí tức trầm trọng của Tần Thanh Nguyện. Nàng vội vã lên tiếng, tránh để hắn lại có những hành động bạo lực nào nữa:

 

- Ngươi quên rồi sao? Ta đã từng nói, ta là chủ nhân của ngươi. Toàn bộ tinh thần và thể xác của ngươi đều thuộc về ta. Đúng không?

 

- Vâng.

 

- Vậy thì từ nay về sau, nếu chưa có lệnh của ta, ngươi không được phép để bất cứ ai làm tổn hại đến tinh thần và thể xác của ngươi. Ngay cả chính ngươi cũng không được. hiểu không?

 

- Vâng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/53-ta-trung-phat-nguoi-the-nao-cung-duoc-dung-khong.html.]

Hoàng Như Ý đỡ trán, rầu rĩ. Sói xám ngốc nghếch của nàng lại trở về bộ dáng chỉ biết mỗi chữ “vâng” nữa rồi. Tần Thanh Nguyện cũng nhận ra, hắn đang vi phạm mệnh lệnh “một câu phải nói ít nhất năm chữ” mà tiểu thư đã ban ra hôm trước. Thế nên, hắn ngoan ngoãn sửa lỗi, cất giọng bổ sung cho đủ chữ:

 

- Vâng! Tiện nô là của tiểu thư.

 

- Vậy... có phải ta muốn ngươi làm gì ngươi cũng chịu đúng không?

 

- Vâng. Chỉ cần tiểu thư muốn.

 

- Ta trừng phạt ngươi thế nào cũng được, đúng không?

 

- Vâng. Tùy tiểu thư định đoạt.

 

Hoàng Như Ý mím môi. Sói xám nhà nàng đang làm thơ ngũ ngôn này. Nàng sẽ trừng phạt hắn thật nặng, để hắn không kiểm soát được ngôn ngữ thử xem sao.

 

Ý nghĩ kia vừa nảy ra trong đầu đã khiến Hoàng Như Ý thích thú vô cùng. Trừng phạt gã ám vệ đầu gỗ mặt than này thật nặng, để hắn không kiểm soát được ngôn ngữ. Chà, chỉ hình dung thôi mà nàng đã cảm thấy đặc biệt phấn khích rồi. Thế là Hoàng Như Ý ra lệnh:

 

- Ngươi cởi áo ra.

 

- Vâng? Cởi áo... để làm gì?

 

Ám vệ ngốc vẫn còn cố gắng nói một câu có đủ năm chữ này. Hoàng Như Ý cười gằn:

 

- Không phải ngươi muốn ta trừng phạt ngươi hay sao? Bây giờ ta bắt đầu trừng phạt ngươi đây! Cởi áo ra!

 

Tần Thanh Nguyện nghe thế thì không phản ứng gì nữa, cũng không hỏi lại một lời mà ngoan ngoãn cởi chiếc áo vải thô màu đen tuyền ra. Lớp vải vừa tuột xuống, nửa thân trên với làn da màu lúa mạch của Tần Thanh Nguyện toàn bộ hiện ra trước mắt Hoàng Như Ý. Tràn đầy nhựa sống, rắn rỏi khỏe khoắn. Hoàng Như Ý ngưỡng mộ nhìn ngắm không chán mắt. Khi Tần Thanh Nguyện mặc áo, trông hắn đã có vẻ rất khôi ngô to lớn rồi. Lúc cởi áo ra, cơ thể của Tần Thanh Nguyện càng thể hiện rõ vẻ đẹp nam tính, uy vũ.

Loading...