Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 195. Cô lại quên mất hắn nữa rồi

Cập nhật lúc: 2025-02-05 10:10:14
Lượt xem: 1

Sói to đang biến hình. Từng mảng lông mao biến thành lớp y phục trắng muốt, để lộ da thịt rám nắng săn chắc. Mặt sói hóa thành mặt người tuấn tú. Thân sói hóa thành thân người khôi ngô. Chỉ có đôi mắt sáng là vẫn còn giữ nguyên. Hoàng Như Ý sững sờ nhìn chàng trai trước mặt, tim cứ đập thình thịch liên hồi.

 

Ánh mắt của Hoàng Như Ý làm Tần Thanh Nguyện ngượng ngùng. Hắn gãi gãi mũi, khàn khàn cất tiếng:

 

- Xin lỗi. Ta không cố ý làm cô sợ hãi.

 

Hoàng Như Ý mở to mắt. Cô sợ hãi khi nào cơ chứ? Cô đang ngẩn ngơ và mê mẩn đấy.

 

Tần Thanh Nguyện đã mở lời xin lỗi mà Hoàng Như Ý vẫn chỉ nhìn hắn chằm chằm khiến sói to càng thêm bối rối. Hắn chuyển lên gãi tai, rồi gãi đầu. Trong lòng Tần Thanh Nguyện, ngọn lửa hy vọng cứ lụi dần rồi tắt ngấm. Quả nhiên là cô gái mà hắn vẫn luôn nhung nhớ lại quên mất hắn nữa rồi. Nghĩ tới nhiệm vụ phải nhanh chóng biến mất khỏi thế giới này của mình, Tần Thanh Nguyện lặng lẽ thở dài. Hắn đã không thể dây dưa với nữ chính, thì hắn lại càng không cho phép bản thân làm liên lụy tới mèo con. Thế nên, Tần Thanh Nguyện tằng hắng, nhỏ giọng nói:

 

- Nhà của cô ở đâu? Ta... đưa cô về!

 

Hoàng Như Ý bĩu môi. Cô vừa mới chiếm được thế thượng phong mà thần thú đã muốn đuổi cô về hay sao? Đâu có dễ dàng như vậy. Hoàng Như Ý xụ mặt, phụng phịu:

 

- Ta... ta không nhớ... Ta... ta mệt quá...

 

Nói rồi, Hoàng Như Ý lảo đảo, ngã xuống. Tần Thanh Nguyện giật mình, cơ thể của hắn theo phản xạ vươn tới, đỡ lấy thân thể của cô. Cảm xúc mềm mại, ấm áp và mùi hương quen thuộc khiến Tần Thanh Nguyện ngẩn ngơ. Hoàng Như Ý cũng bồi hồi trong vòng tay rắn rỏi và vững chãi quen thuộc. Cả hai đồng thời hít vào một hơi để đè nén cảm xúc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/195-co-lai-quen-mat-han-nua-roi.html.]

 

Liền đó, ngoài cửa hang vang lên tiếng ai đó dõng dạc:

 

- Tên thú hoang kia, mau ra đây chịu tội!

 

Tần Thanh Nguyện và Hoàng Như Ý lại đồng thời có cùng cảm xúc. Giật mình. Tức giận. Và cả chột dạ. Tần Thanh Nguyện vội vã đặt Hoàng Như Ý xuống chiếc nệm hoa rồi quay lưng bước ra cửa hang. Hoàng Như Ý sực nhớ ra mục đích của mình khi tới đây, bèn gọi với:

 

- Này, đừng đả thương gã ngoài kia.

 

Tần Thanh Nguyện khựng lại, gật đầu rồi bước thẳng ra ngoài. Không hiểu tại sao, Hoàng Như Ý nhìn bóng lưng của hắn lại cảm thấy bùi ngùi. Cô ngồi đứng không yên. Cuối cùng, Tần Thanh Nguyện còn chưa đi tới cửa hang, Hoàng Như Ý đã phóng xuống, chạy đuổi theo hắn. Cả hai sóng vai nhau bước ra ngoài.

 

Tấm rèm lụa hồng phấn vừa phất lên, trước mặt Hoàng Như Ý là giáo gươm sáng lóa, và hàng trăm tiên binh của Hồ tộc cùng Miêu tộc đứng đông nghẹt trước cửa hang. Trên một chiếc chiến xa ở giữa vòng bảo vệ của tiên binh, một chàng trai mặc áo giáp bạc đứng chĩa mũi thương về phía Tần Thanh Nguyện. Chàng ta cất giọng dõng dạc:

 

- Tên thú hoang kia, hôm nay ta phải khiến ngươi cúi đầu nhận lỗi!

 

Tần Thanh Nguyện cau mày. Hắn đoán được thằng nhãi kia chính là nguyên nam chủ. Nhưng ngẫm lại mấy lượt trong đầu, Tần Thanh Nguyện vẫn chưa nghĩ ra, ở hiện tại, cũng như trong cốt truyện nguyên bản, rốt cuộc thì đến thời điểm này, thần thú đã làm gì có lỗi với nguyên nam chủ? Mặc dù thần thú có nhiều lần bày tỏ tình cảm với nữ chính, nhưng cũng chỉ dừng ở chỗ lén lút tặng hoa, tặng cỏ, tặng thịt thú rừng mà thôi, chưa từng làm gì quá đáng. Ngay cả khi bị nữ chính nhiều lần phũ phàng từ chối, hắn cũng chỉ ủ rũ rời đi. Thế nên, mang tiếng là tỏ tình thất bại nhiều lần, nhưng ngay cả mặt mũi của nữ chính thế nào, thần thú cũng chưa một lần nhìn rõ.

 

Chỉ đến khi nữ chính vì nam chính mà dùng mỹ nhân kế quyến rũ, muốn lừa lấy thần lực của thần thú để trị thương cho chồng, không ngờ phản tác dụng, khơi gợi d.ục vọng của thú hoang ngàn năm, từ đó mới dẫn đến sự việc càng lúc càng không thể khống chế. Mà nguyên nhân của tất cả những việc đó, chính là lần này, khi nam chính muốn thị uy mà mang quân đến gây sự và bị thần thú đánh trọng thương.

Loading...