Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 183. Mèo con vờn sói to
Cập nhật lúc: 2025-02-05 09:32:21
Lượt xem: 1
Chưa dừng lại ở đó, Hoàng Như Ý vươn đôi cánh tay mềm mại ôm choàng lấy Tần Thanh Nguyện. Làn da mịm màng mát rượi của cô cọ sát vào làn da thô ráp sần sùi và nóng hừng hực của Tần Thanh Nguyện, khiến hắn gần như tan chảy. Hoàng Như Ý còn kề sát thân người của cô vào thân người của Tần Thanh Nguyện, khiến hai quả tuyết lê núng nính ép vào vòm n.g.ự.c rộng của Tần Thanh Nguyện, chạm khẽ vào hai hạt đậu đỏ đã trở nên cứng rắn của hắn.
- Ưm…
Sự va chạm da thịt này như truyền đến một luồng điện khiến Tần Thanh Nguyện giật nảy cả người, còn Hoàng Như Ý thì khẽ rên lên một tiếng. Cô rời khỏi nụ hôn sâu, đưa đôi môi mọng thắm đến hõm cổ của Tần Thanh Nguyện, mút mạnh một cái. Một quả dâu tây hồng nhạt xuất hiện trên làn da màu bánh mật của Tần Thanh Nguyện. Đồng thời, hành động “đánh dấu” này của Hoàng Như Ý cũng kích thích Tần Thanh Nguyện khiến hắn không kìm nén được mà bật ra tiếng rên khẽ.
Tiếng rên của Tần Thanh Nguyện vốn rất khẽ thôi, chỉ rỉ ra từ đôi môi mím chặt của hắn, nhưng Hoàng Như Ý đang kề sát vào chiếc cổ cao của Tần Thanh Nguyện nên cô vẫn có thể nghe được rõ ràng. Tiếng rên ấy như một hồi trống trận, cổ vũ và khích lệ Hoàng Như Ý táo bạo hơn. Cô dùng hết sức lực của mình, xé toạc chiếc áo sơ mi đang che chắn cơ thể của Tần Thanh Nguyện. Lớp vải vừa bị rách toạc ra là Hoàng Như Ý ngay lập tức cúi xuống, đưa hai cánh môi hồng thắm đến trước bộ n.g.ự.c săn chắc của Tần Thanh Nguyện, giống như đang uống trà sữa trân châu mà hút mạnh một cái, đưa một hạt trân châu săn cứng nào đó vào bên trong khoang miệng ấm áp của mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/183-meo-con-von-soi-to.html.]
Tần Thanh Nguyệt cũng hít sâu vào một hơi, cơ thể run rẩy khe khẽ. Cô bé mèo con cảm nhận được phản ứng của sói xám nhà mình, liền tiếp tục tấn công. Chiếc lưỡi phấn nộn của cô như một chú rắn nhỏ tinh nghịch, không ngừng vờn quanh chơi đùa với hạt trân châu vừa phát hiện được. Hai hàm răng ngà ngọc của mèo con cũng không chịu thua kém, thỉnh thoảng lại nhai nhai, nghiến nghiến nhè nhẹ khiến hạt trân châu càng thêm săn lại, cứng chắc. Tần Thanh Nguyện ưỡn nửa thân trên lên, vừa đau đớn vừa sung sướng cảm nhận lại một lần nữa cảm giác “mèo con ăn đậu đỏ” trong thế giới nhiệm vụ trước đó.
Lần này, mèo con không còn là nàng tiểu thư khuê các ngây thơ và nhút nhát trước kia nữa. Bây giờ, mèo con đã dạn dĩ hơn, mạnh bạo hơn. Răng và lưỡi của mèo con chơi đùa một hạt đậu đỏ của sói xám, bàn tay trái cùa cô thì mân mê, vân vê, vần vò hạt đậu đỏ còn lại phía bên kia.
Tần Thanh Nguyện căng cứng toàn thân, hơi thở dồn dập theo từng đợt kích thích truyền đến từ hai hạt đậu đỏ. Đây là lần đầu tiên hắn cảm nhận một cách đầy đủ sự sung sướng khi hai hạt đậu bé xíu cứ tưởng là vô dụng kia được chơi đùa như thế. Động tác của Hoàng Như Ý lúc nhanh lúc chậm, lúc mạnh lúc nhẹ khiến tâm trí của Tần Thanh Nguyện như bị từng đợt sóng vỗ tới tấp, không còn đường chống đỡ. Chú hải sâm to tướng của Tần Thanh Nguyện đã sưng lên, to hơn gấp bội. Tần Thanh Nguyện thở hổn hển, mở mắt ra, cố gắng muốn đẩy Hoàng Như Ý ra khỏi thân thể của mình.
Nhưng Tần Thanh Nguyện vừa mở mắt ra thì đã thấy ngay đôi gò bồng đảo trắng hồng đang lắc lư trước mặt. Hoàng Như Ý đã rứt đôi môi mọng ra khỏi hạt đậu đỏ nho nhỏ kia và dùng bàn tay để xoa nắn nó. Khi thấy Tần Thanh Nguyện đã mở mắt ra, Hoàng Như Ý nhoẻn miệng cười và nương theo đà đẩy của hắn, cầm lấy tay hắn, đặt lên trên đỉnh tuyết sơn của mình.