Tổng Tài Không Cho Phu Nhân Làm Đạo Sĩ - 03

Cập nhật lúc: 2024-12-24 20:46:02
Lượt xem: 434

Bình luận bên dưới phòng phát sóng trực tiếp lập tức nổ tung.

[Quào! Coi bói chuẩn quá, không phải là lừa đảo chứ!]

[Nhìn không giống, lúc chủ kênh nói con gái anh ta mất tích, biểu cảm của Hoà Miêu hoàn toàn chân thật, nếu là lừa đảo thì Ảnh Đế cũng không diễn giỏi bằng anh ta.]

[Trời ạ, cảm giác chứng kiến một chủ kênh tài giỏi, ngồi chờ kết quả.]

Giọng Lâm Phiên Phiên nhẹ nhàng: "Anh có ảnh con gái không? Phải là ảnh gốc chụp bằng camera. Anh gửi thêm cả ngày tháng năm sinh của con gái nữa."

Rất nhanh, Hoà Miêu gửi ngày tháng năm sinh và ảnh của con gái. Lâm Phiên Phiên nhìn ảnh của cô bé, bấm đốt ngón tay rồi cười.

"Anh rất may mắn, con gái anh cũng rất may mắn. Thực ra cô bé đã bị bắt cóc, nhưng trên tàu hoả đã gặp người tốt và thông minh, được giải cứu. Hiện giờ cô bé đang ở cục công an Vân Thành, cách đây hàng ngàn dặm. Vì cô bé còn quá nhỏ, không thể nói rõ thông tin về cha mẹ. Anh có thể liên hệ với cảnh sát Vân Thành để đến đón con gái về."

"Có thật không?"

Trên khuôn mặt của Hoà Miêu đầy vui mừng, anh ấy lập tức gọi điện thoại cho cảnh sát Vân Thành, xác nhận bên đó có một bé gái chưa ai nhận, anh ấy đã thêm liên lạc với cảnh sát, và gửi tất cả hình ảnh trong bạn bè của mình và con gái cho họ.

Đối phương cũng gửi cho anh ấy một video. Trong video là cảnh con gái anh ấy ngoan ngoãn ngồi trong đồn cảnh sát uống sữa.

Hoà Miêu vừa khóc vừa cười ngay lập tức. Sau đó, anh ấy kích động gọi điện thoại cho vợ, nói con gái đã được tìm thấy, ở đầu dây bên kia cũng vang lên tiếng khóc xé lòng của một người phụ nữ.

Sau một lúc lâu, Hoà Miêu mới bình tĩnh lại, vội vàng cảm ơn Lâm Phiên Phiên.

"Cảm ơn đại sư, tôi vừa liên lạc với cảnh sát Vân Thành, con gái tôi thật sự đang ở đó. Tôi chuẩn bị ngay lập tức đi đón con bé về. Cảm ơn đại sư, đại sư là ân nhân của cả gia đình tôi."

Lâm Phiên Phiên lại ngăn anh: "Trước khi đi đón con gái, anh hãy báo cảnh sát đã!"

Hoà Miêu lập tức ngơ ngác.

"Đại sư nói gì vậy?"

"Sống mũi của anh cao, lông mày ép mắt, đây đều là tướng của người phạm tiểu nhân. Con gái anh bị bắt cóc lần này, là do bị tiểu nhân gây hại."

Hoà Miêu ngây người, tính tình anh ấy hiền lành, sống đơn giản, tự nhận không có mâu thuẫn với ai.

"Nhưng tôi đâu có đắc tội với ai."

Lâm Phiên Phiên thở dài: "Anh thì không, nhưng mẹ vợ anh thì có. Một tháng trước, có phải mẹ vợ anh có phải đã đến tìm anh không?"

"Đúng, mẹ vợ tôi không khỏe, đã đến thành phố lớn để kiểm tra sức khỏe. Nhưng kiểm tra xong, bà cũng không sao bên đã về rồi."

Lâm Phiên Phiên từ tốn nói: "Khi mẹ vợ anh đến, đã xảy ra xung đột với bà lão hàng xóm trên lầu. Đối phương nhỏ nhen, ghi hận, cùng con trai bà ta bán con gái anh. May mắn thay, con gái anh mệnh có quý nhân phù trợ. Anh hãy báo cảnh sát ngay, nếu không đối phương sẽ bán con gái anh lần nữa. Lần sau, sẽ không may mắn như thế này."

Lần sau, con gái anh ấy sẽ bị sốt cao và c.h.ế.t trong khi bị bán.

Hoà Miêu cảm thấy toàn thân lạnh toát. Không ngờ chuyện lại phức tạp như vậy. Hoà Miêu vội vàng cảm ơn Lâm Phiên Phiên, sau đó lập tức báo cảnh sát.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-khong-cho-phu-nhan-lam-dao-si/03.html.]

Lâm Phiên Phiên cảm nhận được một luồng công đức tiến vào cơ thể, khiến cô cảm thấy thoải mái tức thì, đồng thời, cô còn nhận được sức mạnh tín ngưỡng.

Lúc này, phòng phát sóng trực tiếp của cô đã có hơn hai ngàn người.

Khu bình luận cũng bắt đầu xuất hiện những lời lẽ khó nghe.

[Đây chẳng phải là người phụ nữ quấy rầy Chu Lăng Thiên sao? Sao lại đổi nghề làm thầy bói rồi?]

[Cô ta và Chu Lăng Thiên, một người hút ma túy, một người mê tín dị đoan, thật là tuyệt!]

[Chu Lăng Thiên bị bắt rồi, sao cô ta vẫn ổn thế.]

Lâm Phiên Phiên chỉ liếc nhìn bình luận, nhẹ nhàng nói: "Chu Lăng Thiên hút ma túy là tôi đã báo cảnh sát."

Chu Lăng Thiên cướp vận may của cô, cô để Chu Lăng Thiên thân bại danh liệt, đây là nhân quả.

[Đây là người tàn nhẫn! Nói về sự trả thù mà nghe trong trẻo như thế!]

[Người ở trên nói sai rồi, hút ma túy là vết nhơ cả đời, cái này không liên quan đến trả thù!]

[Vậy chủ kênh là có không được thì phá hủy sao?]

Lâm Phiên Phiên không để ý đến những lời lẽ bẩn thỉu này, những người tung tin đồn và xúc phạm trên mạng, sau khi c.h.ế.t sẽ xuống địa ngục rút lưỡi.

Cô chỉ cần lặng lẽ chờ đợi người có duyên tiếp theo.

[Dương Quang: Chủ kênh, gần đây tôi gặp một số chuyện, tôi muốn coi bói, có được không?]

Lâm Phiên Phiên lập tức gửi lời mời kết nối cho Dương Quang.

Bình luận của Dương Quang có âm khí quá nặng. Dương Quang lập tức chấp nhận, video phía bên kia là một chàng trai trẻ đẹp trai, tươi sáng. Dương Quang vội vàng thao tác trên điện thoại.

"Đại sư, tôi đã chuyển khoản, xin hãy coi bói cho tôi."

Lâm Phiên Phiên nhìn tướng mạo của Dương Quang, nhíu đôi mày đẹp lại.

Khán giả đã hiểu biểu cảm của Lâm Phiên Phiên từ lần bói trước.

[Lại có chuyện rồi đây!]

[Xem nào!]

[Cảm giác người được chọn, thật không may!]

Lâm Phiên Phiên nhìn tướng mạo của Dương Quang, mở lời: "Anh sinh ra trong gia đình giàu có, tuổi thơ hạnh phúc viên mãn. Năm tám tuổi cha mẹ ly hôn, sau đó anh sống với mẹ. Cung Điền Trạch của anh nằm ở sao Văn Khúc, cho thấy anh đạt thành tích rất tốt trong kỳ thi đại học, vào học viện hàng đầu. Sự nghiệp thuận lợi, hiện tại anh đang tỏa sáng trong ngành công nghệ, là nhân tài hàng đầu."

Dương Quang xúc động nói: "Đại sư nói đúng, cha mẹ tôi ly hôn khi tôi tám tuổi. Tôi là thủ khoa thành phố Hàng trong kỳ thi đại học, học tại Đại học Đế Đô. Sau khi tốt nghiệp, tôi vào làm việc tại công ty trong top 500. Hiện tại tôi giữ vị trí tổng giám đốc."

Loading...