Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6KrnjYynG1
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Liên Tịch Xuyên: "Ừ."
Đông Tỉnh có mười mấy thành phố cấp địa khu, gặp được đồng hương, Biên Nhĩ cũng muốn hỏi Liên Tịch Xuyên cụ thể là người thành phố nào, nhưng thấy thái độ cao ngạo của nam thần trường, cậu đành nuốt lời định hỏi vào bụng.
Cũng không nói được mấy câu với Giang Viễn, sau khi trò chuyện vài câu, cậu ta lại chạy lên phía trước, khoác tay lên vai Tôn Tề, thân thiết trò chuyện với Tôn Tề và Thành Tự.
Biên Nhĩ đi phía sau ba người bọn họ, tay Giang Viễn đặt trên vai Tôn Tề, rất thuận tiện cho cậu ngắm nhìn.
Bất thình lình, Biên Nhĩ cảm thấy có người đang nhìn mình.
Cuối cùng cậu cũng rời mắt khỏi tay Giang Viễn, quay đầu lại thì bắt gặp ánh mắt thờ ơ vô cảm của nam thần trường.
Bước chân Biên Nhĩ vì thế mà khựng lại 0.01 giây, có phải ánh mắt cậu nhìn trộm tay Giang Viễn quá lộ liễu rồi không? Quá biến thái rồi không?
Ánh mắt chạm nhau giữa không trung, Biên Nhĩ vội vàng dời đi, không muốn bị người ta cho là biến thái.
Phòng escape room định đến chơi cách cổng trường không xa, chưa đến hai cây số, nhóm sinh viên đại học chọn phương tiện di chuyển tiết kiệm và tiện lợi nhất: xe đạp công cộng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-that-su-khong-co-y-dinh-quyen-ru-nam-than-hoc-duong/39.html.]
Sảnh phòng escape room.
Thành Tự cầm mấy tờ poster quảng cáo trên tay: "Mọi người, rốt cuộc chúng ta chơi cái nào đây?"
Tôn Tề: "Cái này cái này, cái này có độ kinh dị năm sao nè."
Giang Viễn khóa cổ cậu ta: "Lát nữa dù cậu có gọi bố gọi ông tớ cũng mặc kệ cậu."
Tôn Tề cười khẩy một tiếng: "Tớ cần cậu bảo vệ à?"
Tôn Tề quay sang hỏi ý kiến của Biên Nhĩ và những người khác.
Cuối cùng mọi người nhất trí quyết định chọn một phòng escape room kinh dị bốn sao.
Biên Nhĩ hơi sợ ma, mặc dù cậu là một chiến sĩ duy vật kiên định, không bao giờ tin trên đời có ma quỷ, nhưng khi biết bọn họ chọn phòng kinh dị bốn sao, Biên Nhĩ đã đứng tại chỗ suy nghĩ xem bây giờ nói là không khỏe, không chơi nữa thì độ tin cậy là bao nhiêu.
Dù sao hôm nay cậu cũng đã được nhìn thấy bàn tay được coi là tiên phẩm kia mấy chục lần rồi.