Toàn Kinh Thành Đang Bàn Tán Về Ta Và Vương Gia - Chương 89: Mẫn Vương

Cập nhật lúc: 2025-09-01 15:15:00
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiêu Quyện đang vội, lãng phí thời gian ở đây, liền phẩy tay.

"Phá cửa."

Mọi trong Quốc Tử Giám ngờ Lang Quận Vương ngang ngược đến , kinh ngạc phẫn nộ. Họ xông lên ngăn cản, nhưng đám Ưng Vệ dễ dàng đẩy .

Mạnh Tây Châu cùng tiến lên, một cước đạp bay cánh cửa lớn.

Vị Tế tửu Quốc Tử Giám trong phòng tức đến run . Ông chỉ Lang Quận Vương mà mắng.

"Đây là Quốc Tử Giám, là nơi sách thánh hiền. Ngươi dám dẫn xông , trong mắt ngươi còn vương pháp, đạo trời ?!"

Tiêu Quyện lười tranh cãi với ông , thẳng tay ném danh sách lên mặt, lạnh lùng hỏi.

"Những quyển sách vi phạm lệnh cấm , ông thông qua phê duyệt ?"

Vị Tế tửu Quốc Tử Giám thậm chí còn thèm tờ danh sách, chỉ thẳng cửa mà giận dữ: "Cút hết cho ! Nơi chào đón các ngươi!"

Ông tuổi cao, nửa quan tài, vì ông sợ Ưng Vệ, cùng lắm thì chết.

Tiêu Quyện: "Bổn vương ông sợ chết, nhưng học trò và nhà của ông thì ? Họ thể giống ông mà màng sống c.h.ế.t ư?"

Sắc mặt Tế tửu Quốc Tử Giám lập tức biến đổi. Ngón tay ông chỉ Lang Quận Vương run lẩy bẩy, rõ ràng phẫn nộ đến tột độ.

Tiêu Quyện cứ thế thẳng, mặt cảm xúc chằm chằm ông.

Cuối cùng, Tế tửu Quốc Tử Giám cũng chịu thua. Mặc dù ông là tinh thông sách thánh hiền, danh vọng cao trong giới văn nhân, nhưng ông rốt cuộc vẫn là một trần tục, cũng những ông quan tâm.

Ông kìm nén sự tức giận, cầm lấy tờ danh sách, lướt mắt qua những tựa sách đó, cứng nhắc .

Vân Vũ

"Những quyển sách cấm đều do Mẫn Vương thế tử đưa đến. Hắn xuất bản một vài cuốn sách, xem bản thảo và thấy nội dung vấn đề gì nên duyệt."

"Những bản thảo đó còn ở chỗ ông ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-kinh-thanh-dang-ban-tan-ve-ta-va-vuong-gia/chuong-89-man-vuong.html.]

Tế tửu Quốc Tử Giám phòng trong, lấy một chồng sách. Ông nặng nề đặt sách đó xuống bàn, giận dữ : "Đều ở đây!"

Tiêu Quyện tùy tay cầm một quyển, mở xem. Tên sách giống , nhưng nội dung khác biệt. Điều chứng tỏ bản thảo mà Mẫn Vương thế tử đưa đến Tế tửu Quốc Tử Giám để duyệt và những quyển sách lưu hành thị trường nội dung giống .

Không là Mẫn Vương thế tử cố ý thế, kẻ mạo danh Mẫn Vương thế tử để gây chuyện? Chuyện còn tiếp tục điều tra.

Tiêu Quyện cùng các Ưng Vệ rời khỏi Quốc Tử Giám. Sau đó, họ đến phủ Mẫn Vương.

Theo vai vế, Tiêu Quyện gặp Mẫn Vương gọi một tiếng Cữu cữu. Mẫn Vương tính tình cổ quái, ngày thường chỉ ru rú trong nhà, sở thích lớn nhất là nghiên cứu đạo trường sinh. Ông mặc một bộ đạo bào rộng thùng thình, tay cầm phất trần, cằm để một chòm râu bạc trắng, trông như một vị tiên ông đang tu đạo.

"Con trai gần đây sức khỏe , tiện gặp khách. Có chuyện gì, ngươi cứ với bổn vương là ."

Tiêu Quyện: "Chuyện liên quan đến vụ án thơ châm biếm, Hoàng thượng coi trọng vụ án , cần đối chất trực tiếp với con trai của ngài."

Mẫn Vương nhíu mày, rõ ràng là bất mãn với thái độ cứng rắn của .

"Con trai luôn ngoan ngoãn, tuyệt đối thể liên quan đến vụ án thơ châm biếm. Nếu ngươi bằng chứng xác đáng, mời ngươi về cho."

Nói xong, ông vung tay áo, lưng bỏ , bỏ mặc Tiêu Quyện đó.

Tiêu Quyện vọng theo bóng lưng ông .

"Cữu cữu cung cầu kiến Hoàng thượng, xin Hoàng thượng hạ chỉ đưa con trai của ngài đến Chính Pháp Tư để thẩm vấn ?"

Mẫn Vương dừng bước. Ông Tiêu Quyện, trong mắt chứa đầy giận dữ.

"Ngươi đang uy h.i.ế.p bổn vương?"

Tiêu Quyện: "Ta chỉ việc theo lẽ công bằng, mong Cữu cữu thông cảm."

Mẫn Vương giận đến bật : "Bổn vương dám nhận một tiếng Cữu cữu của ngươi, kẻo rước vận đen!"

Nói , ông quát quản gia: "Còn ngây đó gì? Mau gọi thế tử đây!"

Loading...