Toàn Kinh Thành Đang Bàn Tán Về Ta Và Vương Gia - Chương 60: Thế khó xử

Cập nhật lúc: 2025-09-01 15:14:26
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dư Thịnh chạy thư phòng, nhanh liền tìm thấy quyển du ký kệ sách.

Khi thấy quyển sách, thở phào nhẹ nhõm. Xem suy nghĩ quá nhiều, Khương Tắc đến tìm quyển sách . Có lẽ tất cả chỉ là hiểu lầm mà thôi.

Thế nhưng khi mở quyển du ký , phát hiện trang cuối cùng xé mất. Sống sách vẫn còn lưu dấu vết xé.

Dư Thịnh ngây tại chỗ.

Những cuốn sách trong thư phòng đều do cất giữ, ngoài ai trong nhà động , càng sẽ xé sách. Kẻ thể chuyện chỉ một, chính là Khương Tắc.

Khương thị và Khương Nhị gia lúc cũng thư phòng. Nhìn thấy Dư Thịnh ôm quyển sách ngẩn , bà khỏi hỏi.

"A Thịnh, con ?"

Hốc mắt Dư Thịnh chợt đỏ lên, tay cầm sách cũng run run. Bộ dạng như sắp đến nơi, khiến Khương thị vô cùng đau lòng. Bà vội vàng chạy tới nắm lấy tay con trai, dịu dàng an ủi: "A Thịnh, con đừng vội, cho mẫu , rốt cuộc xảy chuyện gì?"

Dư Thịnh hít một thật sâu, cố nén nước mắt trở . Hắn là đích trưởng tử của Dư gia, cả nhà đều dựa gánh vác, cho dù khổ sở thế nào cũng .

"Nương, tỷ tỷ đúng."

Khương thị hiểu: "Nàng gì cơ?"

Dư Thịnh kể đầu đuôi câu chuyện.

"Thật sự là biểu ca hẹn con ở tửu quán. Con tưởng chỉ đơn giản là ăn một bữa cơm, ai ngờ khi đến nơi mới , còn hẹn khác. Những đó cũng giống , lòng đầy oán hận với triều đình và Hoàng đế đương triều. Bọn họ mượn men say thơ, những câu thơ đó chỉ cần truyền ngoài một câu thôi, cũng đủ để chúng mất đầu. Con sợ hãi, tìm cớ về . Con cứ tưởng chuyện đó kết thúc, ngờ ngày hôm Ưng Vệ tìm đến tận cửa."

Khương thị lo lắng yên, hỏi.

"Vậy con những điều với Ưng Vệ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-kinh-thanh-dang-ban-tan-ve-ta-va-vuong-gia/chuong-60-the-kho-xu.html.]

Dư Thịnh rũ mi mắt xuống, đau khổ .

"Khương Tắc dù cũng là biểu ca của con. Nếu con khai , chắc chắn sẽ mất mạng. Con chết, mẫu đau lòng. Con nghĩ cứ kéo dài thời gian. Dù Ưng Vệ cũng chứng cứ để định tội con. Chỉ cần con vượt qua thẩm vấn, hẳn là sẽ ."

Khương thị cuối cùng cũng nhịn , nước mắt rơi lã chã. Bà dùng tay đ.ấ.m nhẹ con trai, nức nở .

"Con đúng là đứa ngốc, con thủ đoạn của Ưng Vệ tàn nhẫn thế nào ? Nếu họ thực sự dùng hình với con, con dù c.h.ế.t cũng sẽ lột da!"

Dư Thịnh đương nhiên Ưng Vệ đáng sợ đến mức nào. trong cảnh đó, còn cách nào khác.

Hắn khẽ : "Mẫu đừng , đều là của nhi, là nhi suy nghĩ chu , lo lắng."

Khương Nhị gia vẫn luôn im lặng nãy giờ nhịn lên tiếng biện giải.

"Có hiểu lầm gì ? A Tắc là đứa trẻ hư hỏng."

Giọng Dư Thịnh đầy chua xót: "Con ban đầu cũng tin biểu ca sẽ đối xử với con như , nhưng chứng cứ rành rành mắt."

Hắn giơ quyển du ký lên, chỉ vết xé còn sót ở sống sách.

"Quyển sách là biểu ca tặng cho con. Con nhớ ở trang cuối cùng, một bài đồng d.a.o do chính tay biểu ca , nhưng giờ tờ giấy đó thấy nữa. Nó biểu ca xé , vì quyển sách sẽ bại lộ chính ."

Khương Nhị gia vẫn cố sức biện giải: "Không thể nào, A Tắc sẽ chuyện , con chắc chắn là nghĩ sai ."

Hắn về phía Khương thị, nhờ bà giúp một câu.

"A Tắc là do nó lớn lên, hẳn bản tính của nó. Nó thể nào hại A Thịnh ."

Bên trái là con trai, bên trai, Khương thị kẹt ở giữa vô cùng khó xử.

Vân Vũ

đúng lúc , Dư An Khang tới.

Loading...