Toàn Kinh Thành Đang Bàn Tán Về Ta Và Vương Gia - Chương 57: Kẻ đến không có ý tốt

Cập nhật lúc: 2025-09-01 15:14:23
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dư Niễu Niễu trêu ghẹo hỏi: "Ông đến Chính Pháp Tư để chứng thực ?"

Dư Thịnh một đằng, trả lời một nẻo.

"Cô nương thật cần sa vũng nước đục ."

Dư Niễu Niễu đáp: "Có cần thiết do ông định đoạt, mà là do quyết định."

Câu mang phong thái "bá tổng" của nàng lập tức gợi ký ức của Dư Thịnh, khiến ngây tại chỗ, nên tiếp thế nào.

Dư Niễu Niễu chẳng thèm để ý đến , tiếp tục bận rộn công việc của .

Dưới sự hợp sức của nàng và Đương Quy, một chiếc lò nướng bằng đất tròn vo cuối cùng cũng thành hình. Bước tiếp theo là dùng nhiệt độ cao để nung và định hình.

Dư Niễu Niễu dậy định rửa tay thì phát hiện Dư Thịnh vẫn còn ngây ngẩn tại chỗ, khỏi ngạc nhiên hỏi.

"Sao ông vẫn còn ở đây?"

Dư Thịnh thành thật đáp: " vẫn cảm ơn cô nương."

đối phương dính líu vụ án "thơ châm biếm" nhưng việc nàng cứu là sự thật. Hắn thể điều.

Dư Niễu Niễu nghĩ đến điều gì, khẽ mỉm với .

"Ta thích lời cảm ơn sáo rỗng. Nếu ông thực sự cảm ơn , hãy thể hiện bằng hành động."

Dư Thịnh thận trọng hỏi: " thể gì cho cô nương?"

Hắn chuẩn sẵn tâm lý cho tình huống nhất. Ân cứu mạng lớn hơn trời, cho dù đối phương bảo lên núi đao xuống biển lửa, cũng đồng ý.

Dư Niễu Niễu : "Ông kiếm ít củi đây."

Vân Vũ

Dư Thịnh sững sờ. Hắn tưởng nhầm.

"Kiếm... cái gì cơ?"

"Củi đó," Dư Niễu Niễu tưởng củi là gì nên giải thích cặn kẽ, "Củi chính là cành cây, cỏ khô phơi, thể dùng để nhóm lửa."

Mặt Dư Thịnh khỏi đỏ lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-kinh-thanh-dang-ban-tan-ve-ta-va-vuong-gia/chuong-57-ke-den-khong-co-y-tot.html.]

Hắn đương nhiên củi là gì, chỉ là ngờ, việc Dư Niễu Niễu đáp ơn chỉ là vài bó củi.

Thấy vẫn im, Dư Niễu Niễu : "Nếu ông thì thôi, tự cũng ..."

Dư Thịnh vội vã đáp: " ! ngay đây!"

Hắn cuống cuồng chạy khỏi Thanh Ngọc Cư.

Dư Niễu Niễu và Đương Quy rửa tay sạch sẽ. Hai định nghỉ ngơi một lát, m.ô.n.g còn kịp chạm ghế thì bước Thanh Ngọc Cư.

Lần đến là Khương thị và Khương Nhị gia, sắc mặt cả hai đều mấy dễ coi. Phía họ còn vài nha và v.ú già theo.

Vừa thấy đội hình , Đương Quy liền kẻ đến ý , trong lòng nàng lo lắng, vội cầm lấy cây cán bột thớt, chuẩn sẵn sàng nghênh chiến.

Dư Niễu Niễu bình thản hỏi.

"Mẫu và nhị cữu tới đây?"

Khương thị khi nha về bẩm, Dư Niễu Niễu thà chơi bùn trong sân chứ chịu đến gặp , trong lòng bực bội vô cùng. Lại thêm Khương Nhị gia ở bên cạnh đổ thêm dầu lửa, bà lập tức dẫn đến thẳng Thanh Ngọc Cư.

Khương thị liếc chiếc lò nướng bằng đất trong sân, cùng với đống bùn còn sót bên cạnh. Xem nha hề dối, con nha đầu Dư Niễu Niễu thật sự đang chơi bùn.

thầm mắng một câu, đúng là đồ nhà quê, chỉ bày mấy thứ vặt vãnh !

trầm giọng hỏi.

"Ta sai đến mời con, con ? Con cố ý nể mặt ?"

Dư Niễu Niễu kinh ngạc đáp: "Sao thế? Con quả thật đang bận, tạm thời thể tách ."

Khương thị chỉ cái lò nướng đất còn thành, nhíu mày chất vấn.

"Con bận cái thứ ? Chẳng lẽ trong mắt con, còn quan trọng bằng một đống bùn đất?"

Dư Niễu Niễu cố gắng giải thích: "Đây là bùn đất, đây là lò nướng bằng đất mà con . Nó thể dùng để..."

Khương thị ngắt lời nàng.

"Ta cần ích gì! Ta cố ý tới tìm con là vì chuyện quan trọng cần con giúp."

Loading...