Toàn Kinh Thành Đang Bàn Tán Về Ta Và Vương Gia - Chương 48: Mưa lớn

Cập nhật lúc: 2025-09-01 12:16:10
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiêu Quyện bước khỏi cửa cung, bầu trời mây đen giăng đầy. Có vẻ sẽ một cơn mưa lớn ngay tức thì.

Cách đó xa, bên cạnh xe ngựa, hai vị lão thần nội các đang . Ban đầu họ còn chuyện nhỏ, nhưng khi thấy Lang Quận Vương, một trong đó đột nhiên lớn giọng: “Ngay cả cũng xứng quan cùng ? Chúng tận tâm tận lực phò tá hoàng đế cai trị thiên hạ, còn thì dùng đủ thủ đoạn để lừa gạt Hoàng Thượng! Không chút bằng chứng nào cũng dám bắt , xong việc lấy một bản khẩu cung để qua loa. Khẩu cung đánh mà thì thể tin ?!”

Tiêu Quyện dừng , từ từ , ánh mắt dừng sáu vị lão thần. Người chính là Hàn Lâm Viện học sĩ Diệp Triệu Hải. Ông là nóng nảy nhất trong nội các, khi nổi nóng thì lời gì cũng dám . vì ông tuổi cao, tiếng tăm lớn, là ân sư của đương kim hoàng đế, nên ai dám so đo với ông.

Tiêu Quyện từng chữ một: “Khẩu cung là thật.”

Vân Vũ

Diệp Triệu Hải chất vấn: “Ngươi dám ngươi dùng hình với Khương Tắc ?”

Tiêu Quyện im lặng.

Diệp Triệu Hải lạnh, trong giọng đầy vẻ chán ghét: “Không ? Ưng Vệ các ngươi việc từ đến nay quy củ, bắt ai thì bắt, định tội cho ai thì định tội. Người khác mà nhận tội, các ngươi sẽ dùng hình tra tấn. sai đều do một miệng các ngươi ! Các ngươi đặt thiên tử ở ? Lại đặt cương thường luật pháp ở ?!”

Nói xong, ông vung tay áo, bước lên ghế đẩu để lên xe ngựa. Một vị lão thần khác thở dài, tỏ vẻ bất đắc dĩ, cuối cùng cũng lên xe ngựa.

Tiêu Quyện một tại chỗ. Hắn rũ mắt, các ngón tay dần cuộn , nắm chặt thành quyền.

Vừa giọng của Diệp Triệu Hải lớn, các cấm vệ đang canh gác gần cửa thành đều thấy. Họ yên tại vị trí của , nhưng ánh mắt đều liếc về phía Lang Quận Vương. Trong lòng họ thán phục, cả triều đình chỉ Diệp các lão dám công khai chỉ trích Lang Quận Vương và Ưng Vệ như .

"Xoạch."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-kinh-thanh-dang-ban-tan-ve-ta-va-vuong-gia/chuong-48-mua-lon.html.]

Một giọt mưa rơi xuống. Các cấm vệ lập tức hồn, vội lấy nón lá và áo tơi mặc. Họ chú ý đến Lang Quận Vương đang cách đó xa, tiến lên hỏi xem cần đồ che mưa . nghĩ đến hung danh hiển hách của , ai dám tiến lên bắt chuyện.

Ngày càng nhiều hạt mưa rơi xuống, chốc lát thành mưa lớn tầm tã. Mưa ướt tóc và y phục của Tiêu Quyện, hàn khí len lỏi xương cốt, thấm thấu khắp . Hơi nước theo gò má lạnh lùng của nhỏ từng giọt xuống.

Tiếng mưa rơi ào ào dứt, thế giới lúc trở nên đặc biệt ồn ào.

Hắn một bước về phía .

Một âm thanh mơ hồ từ xa bay tới, hòa lẫn với tiếng mưa ầm ĩ, trở nên rõ ràng. Tiêu Quyện dừng bước, chờ một lát, thấy một cỗ xe ngựa xuyên qua màn mưa dày đặc hướng về phía .

Tấm rèm xe ngựa vén , một cái đầu nhỏ ló . Dư Niễu Niễu vẫy tay về phía , lớn tiếng hô: “Quận vương điện hạ!”

Khuôn mặt vốn tĩnh lặng như giếng nước của Tiêu Quyện hiếm hoi xuất hiện một chút biến động. Nàng tới đây?

Xe ngựa dừng , Dư Niễu Niễu nhanh chóng nhảy xuống. Nàng duỗi thẳng tay, giơ cao chiếc ô giấy, ô che qua đầu Tiêu Quyện, giúp chắn mưa gió. “Mưa lớn lắm, điện hạ mau lên xe.”

Tiêu Quyện rũ mắt nàng, hỏi sự nghi hoặc trong lòng: “Ngươi tới gì?”

Dư Niễu Niễu chút do dự đáp: “Đương nhiên là đến đón ngài về nhà !”

Tiêu Quyện khỏi ngẩn .

Dù là trong mưa gió biển lửa, đều quen với việc một tiến bước. Hắn bao giờ nghĩ rằng sẽ một vượt qua cơn mưa lớn để đến đón về nhà.

Loading...