Toàn Kinh Thành Đang Bàn Tán Về Ta Và Vương Gia - Chương 16: Ngươi chẳng lẽ thật muốn thấy ch·ết mà không cứu sao?

Cập nhật lúc: 2025-09-01 09:25:16
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chỉ chớp mắt, ba ngày trôi qua. Hôm nay là ngày tiệm rèn nhận hàng. Dư Niễu Niễu nhốt trong nhà, ngoài , dĩ nhiên cũng thể đến nhận hàng đúng hẹn.

Khi nàng đang vò đầu bứt tóc tìm cách, một đội Ưng Vệ bỗng nhiên xông Dư phủ, hai lời bắt Dư Thịnh. Khương thị bao giờ thấy cảnh tượng như , sợ hãi đến hoảng loạn. Bà vội vàng túm lấy cánh tay con trai, cho Ưng Vệ mang .

“A Thịnh nhà từng bất cứ chuyện nào, dù các ngươi là Ưng Vệ, cũng thể vô cớ bắt như ?!”

Toàn bộ triều Nhạn đều Ưng Vệ hành sự tàn nhẫn đến mức nào. Nếu để họ mang , dù ch·ết cũng sẽ lột da.

Hôm nay, phụ trách đội bắt chính là Mạnh Tây Châu. Hắn từ trong tay áo rút một quyển công văn, vẫy mặt Khương thị: “Gần đây trong thành lén lút truyền bá thơ châm biếm, Ưng Vệ chúng phụng chỉ điều tra chuyện . Căn cứ điều tra, lệnh lang liên quan đến vụ án thơ châm biếm, cần theo một chuyến.”

Khương thị vội vàng biện minh: “Chắc chắn hiểu lầm! A Thịnh nhà luôn ngoan ngoãn hiểu chuyện, đối với Hoàng thượng vô cùng trung thành, tuyệt đối sẽ liên quan đến thơ châm biếm, các ngươi nhất định là nhầm !”

bất kể bà gì, cũng thể ngăn cản đám Ưng Vệ bắt . Rất nhanh, Dư Thịnh Ưng Vệ mạnh mẽ mang . Khương thị sốt ruột đến mức nước mắt rơi lã chã. Dư Phinh Phinh đỡ lấy tay bà, cũng nóng như lửa đốt.

“Mẹ, giờ chúng ? Bọn họ sẽ dùng hình với chứ?”

Khương thị tưởng tượng đến cảnh con trai bảo bối sắp chịu tra tấn, càng thấy choáng váng từng cơn. Bà vội vàng với quản gia: “Mau phái đến phủ nha Hộ Bộ, báo cho lão gia chuyện trong nhà, bảo ông về ngay lập tức!”

“Vâng!”

Dư An Khang tin con trai bắt, lập tức vội vã chạy về nhà. dù ông về gấp cũng chẳng ích gì. Ưng Vệ trực thuộc quyền quản hạt của Lang Quận Vương, mà Lang Quận Vương chỉ lệnh của một Hoàng đế. Con Lang Quận Vương từ đến nay một hai, hành sự tàn nhẫn quyết tuyệt, phàm là rơi tay , tám, chín phần mười đều kết cục .

Trên triều ai là sợ . Dân chúng phố càng tiếng mà khiếp sợ. Thậm chí lời đồn rằng ác danh của thể ngăn tiếng trẻ con .

Dư An Khang tự trọng, ông tuyệt đối thể nào đòi con trai từ tay Lang Quận Vương. ông cũng thể yên con trai bắt mà gì. Cuối cùng, ông chỉ đành tạm gác thể diện của một trưởng bối, chủ động đến Thanh Ngọc Cư.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-kinh-thanh-dang-ban-tan-ve-ta-va-vuong-gia/chuong-16-nguoi-chang-le-that-muon-thay-chet-ma-khong-cuu-sao.html.]

“Niễu Niễu, A Thịnh là em trai ruột của con, con chắc chắn nỡ nó rơi tay Ưng Vệ đúng ? Con thể giúp cha cầu xin Lang Quận Vương một chút ? Cầu xin thả em trai con .”

Vân Vũ

Dư Niễu Niễu lặng lẽ đàn ông trung niên mặt. Đây là đầu tiên kể từ khi nàng về nhà, thấy cha dáng vẻ ôn hòa đến . Nàng rõ trong lòng là cảm giác gì.

“Lang Quận Vương sẽ lời con .”

Dư An Khang vội : “Con cứ thử xem, lẽ sẽ ích? Dù con cũng là vị hôn thê của , đối với con chắc chắn sẽ khác với khác.”

Dư Niễu Niễu thật thà: “Con và là do Hoàng thượng tứ hôn, thực tế giữa con và tình cảm gì cả. Trong mắt , con cũng chẳng khác gì khác.”

Dư An Khang nhíu mày, cảm thấy đây là lời nàng đang thoái thác.

“Ngươi chẳng lẽ thật sự thấy ch·ết mà cứu ? Đó là em trai ruột của ngươi đấy!”

Dư Niễu Niễu thấy sự thất vọng và phẫn nộ trong mắt đối phương. Vẻ mặt đó, cứ như thể nàng phạm một tội tày trời. nàng cũng thấy gì sai. Nàng nghiêng đầu, thần thái ngây thơ: “Cha thật sự con cầu xin Lang Quận Vương ?”

Dư An Khang chút do dự đáp: “ .”

Dư Niễu Niễu: “Vậy , con thể tìm Lang Quận Vương.”

Dư An Khang lập tức vui mừng mặt, vội : “Con gái , thật là con gái của Dư gia chúng !”

Dư Niễu Niễu: “Vậy bây giờ con thể ngoài ?”

“Đương nhiên thể!”

Loading...