Toàn Kinh Thành Đang Bàn Tán Về Ta Và Vương Gia - Chương 130: Tâm ý

Cập nhật lúc: 2025-09-02 05:04:22
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngay lập tức mất hai trăm lạng bạc trắng, khiến Dư Niễu Niễu đau lòng thôi, đến cả Phì Trạch Khoái Lạc Thủy cũng trở nên ngọt.

Nàng dùng hai ngón trỏ ấn thái dương, nhẹ nhàng xoa, tập trung suy nghĩ.

Làm thế nào để lấy hai trăm lạng đây?

Nghĩ nghĩ , nàng thực sự nghĩ một ý .

Mặt trời lặn, Dư Niễu Niễu và Tiêu Quyện như thường lệ trở về Quận Vương phủ.

Dư Niễu Niễu thẳng đến nhà bếp.

Nàng xắn tay áo lên, một hồi bận rộn, hai món sở trường, đó là thịt bò nấu canh chua và cá chiên sốt.

Hai món ăn , bất kể là hương vị vẻ ngoài, đều thể là tuyệt hảo, kích thích vị giác.

Đương Quy thèm đến chảy nước miếng.

“Tiểu thư, nô tỳ thể nếm thử một chút ?”

Nếu là ngày thường, Dư Niễu Niễu chắc chắn sẽ chia cho nàng một ít để thỏa cơn thèm.

đêm nay thì khác.

Dư Niễu Niễu nghiêm túc từ chối nàng.

“Không , hai món tác dụng lớn lắm.”

Đương Quy thất vọng, cả đều xìu xuống: “Vâng ạ.”

Dư Niễu Niễu xoa đầu nàng: “Muội nhào bột , lát nữa cho mì trộn dầu ăn.”

Đương Quy từng ăn món mì trộn dầu, nhớ mãi quên hương vị đó, lập tức phấn khởi.

“Vâng !”

Dư Niễu Niễu bưng khay đến phòng ăn.

Thêu Ngôn ma ma giúp nàng đặt món cá chiên sốt và thịt bò nấu canh chua lên bàn, khen ngợi.

“Tài nấu nướng của tiểu thư Dư thật sự ngày càng giỏi, món ăn hôm nay thôi thèm chảy nước miếng , hương vị chắc chắn ngon.”

Tiêu Quyện thích ăn cay, thích vị chua ngọt.

Hai món ăn mặt vặn đều hợp khẩu vị của .

Chàng cầm đũa lên, định nếm thử.

Thì Dư Niễu Niễu đột nhiên lên tiếng.

“Khoan !”

Tiêu Quyện ngước mắt nàng: “Sao ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-kinh-thanh-dang-ban-tan-ve-ta-va-vuong-gia/chuong-130-tam-y.html.]

Dư Niễu Niễu hắng giọng, nghiêm túc .

“Hai món giống với những món ngài ăn thường ngày, chúng là do tốn nhiều tâm sức để nấu, chúng ngưng tụ tâm huyết của , là thành quả quý giá mà nhờ lao động vất vả.”

Thêu Ngôn ma ma bên cạnh xong, lập tức hiểu , tiểu thư Dư đang mượn cớ nấu ăn để bày tỏ tình cảm của với Quận Vương.

Thử hỏi ai sẽ tốn công tốn sức nấu ăn cho khác chứ?

Đương nhiên là thích !

Vân Vũ

Thêu Ngôn ma ma tự chủ nở nụ bà dì, “đẩy thuyền” đến nơi đây ~

Tiêu Quyện nghĩ nhiều như , thuận miệng hỏi.

“Vậy thì ?”

Thêu Ngôn ma ma đang định nhắc nhở Quận Vương điện hạ, bảo đừng hỏi thẳng thừng như , dù đối phương là con gái, sẽ ngại.

lời còn kịp , bà thấy tiểu thư Dư vươn bàn tay nhỏ trắng nõn.

Dư Niễu Niễu một cách đầy lý lẽ.

“Vậy nên, khi ăn cơm ngài trả tiền !”

Thêu Ngôn ma ma: “…”

Bà vốn tưởng đang chứng kiến tình yêu, ngờ cắn xuống là vị của tiền bạc.

Tiêu Quyện hiển nhiên cũng ngờ Dư Niễu Niễu sẽ mở miệng đòi tiền.

Chàng ngẩn một chút .

“Muội tốn công sức nấu ăn cho bổn vương, bổn vương trả tiền là đương nhiên, nhưng giá cả của quán ăn đắt nhất trong kinh thành ? Hai món như , theo giá thị trường nhiều nhất cũng chỉ đáng giá hai lạng bạc.”

Nói xong, từ trong túi tiền lấy hai lạng bạc vụn, đặt mặt Dư Niễu Niễu.

Dư Niễu Niễu phục: “Tài nấu nướng của là những đầu bếp bình thường bên ngoài thể sánh ?!”

Tiêu Quyện suy nghĩ một chút, thấy nàng lý.

Thế là thêm cho nàng nửa lạng bạc nữa.

“Như đủ chứ?”

Dư Niễu Niễu: “Muội là hai trăm lạng!”

Tiêu Quyện nhanh chậm .

“Tiệm ăn quy định rõ ràng, giá cả tối đa vượt quá ba phần mười giá thị trường. Nếu sẽ coi là tăng giá bất hợp pháp, tăng giá bất hợp pháp sẽ tù và phạt, nghĩ kỹ hãy .”

Dư Niễu Niễu: “…”

Thêu Ngôn ma ma: Ta tưởng các đang yêu đương, hóa là đang chuyện ăn ?

Loading...