Toàn Kinh Thành Đang Bàn Tán Về Ta Và Vương Gia - Chương 1: Cốt truyện này phát triển không đúng a!
Cập nhật lúc: 2025-09-01 09:24:42
Lượt xem: 5
Nửa đêm canh ba, vạn vật đều chìm tĩnh lặng.
Trong một góc phủ họ Dư, hai kẻ đang lén lút xổm.
Đương Quy khẽ hỏi: “Tiểu thư, chúng thực sự cứ thế mà luôn ư?”
Dư Niễu Niễu sức lay đống cỏ mặt, đầu mà đáp: “Mọi đều đồn với Lang Quận Vương tư tình, nhưng ngươi , từng chuyện với Lang Quận Vương, cũng chẳng là ai, càng thể quan hệ gì với . Chờ Lang Quận Vương trở về Ngọc Kinh thành, mấy lời đồn đó, chắc chắn sẽ gi·ết mất!”
Nhớ cái danh hung hãn hiển hách của Lang Quận Vương, Đương Quy bất giác rùng một cái.
Dư Niễu Niễu tiếp: “Tranh thủ Lang Quận Vương còn về, chúng nhanh thôi. Yên tâm, với tài nấu nướng của , chắc chắn sẽ để ngươi chịu đói.”
Đương Quy gật đầu lia lịa.
Đi theo tiểu thư, thịt mà ăn!
Sau khi lột lớp cỏ , một cái lỗ chó giấu chân tường hiện . Hai chủ tớ chui ngoài, .
Dư Niễu Niễu quen một trong thành, nàng tính toán đến đó tá túc một đêm, đợi trời sáng thì khỏi thành.
Đương Quy siết chặt bọc hành lý, lo lắng phấn khích.
“Tiểu thư, dựa theo cốt truyện trong thoại bản, tiếp theo chúng thể sẽ gặp một vị lang quân tuấn tú, phong độ ngời ngời, ngài và sẽ sét đánh lửa tóe, từ đó mà bắt đầu một câu chuyện tình yêu oanh oanh liệt liệt ?”
Dư Niễu Niễu khinh thường lạnh: “Đàn ông chỉ vướng chân con đường tự do mà thôi.”
Nửa canh giờ .
Đại lao Phủ Kinh Triệu.
Đương Quy và Dư Niễu Niễu hai tay bám song sắt, thần sắc ngây dại, hai mắt vô hồn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-kinh-thanh-dang-ban-tan-ve-ta-va-vuong-gia/chuong-1-cot-truyen-nay-phat-trien-khong-dung-a.html.]
Đương Quy: “Cốt truyện phát triển đúng a!”
Dư Niễu Niễu gục đầu lên song sắt, đau khổ : “Ta trong Ngọc Kinh thành lệnh giới nghiêm ban đêm!”
Khắp nơi trong thành đều quan binh tuần đêm, chuyên bắt những kẻ nửa đêm ngủ còn lang thang phố. Hai nàng chạy khỏi Dư phủ chẳng bao lâu, quan binh tuần tra tóm gọn, tại chỗ mà nhận một bộ xiềng xích hạng sang!
Ngục tới, mở cửa lao, với các nàng: “Có gặp hai cô nương.”
Dư Niễu Niễu và Đương Quy tưởng nhà họ Dư tin mà đuổi tới.
Thế nhưng ngay đó, một nam tử tuấn tú khoác áo gấm thêu văn đại bàng ửng đỏ xuất hiện cửa lao. Hắn khoác áo choàng đen, bên hông đeo một thanh bội đao cổ xưa, mái tóc đen nhánh ngọc quan búi gọn, để lộ đôi mắt lạnh lùng sắc bén như dao. Sống mũi cao, môi mỏng, làn da trắng lạnh.
Vân Vũ
Toàn toát một luồng khí chất nguy hiểm, đáng sợ.
Vừa kẻ dễ trêu chọc.
Dư Niễu Niễu thấy , như thấy quỷ, buột miệng thốt lên: “Lang Quận Vương?!”
Cùng lúc đó, trong đầu nàng hiện lên vô dòng chữ, đều là những lời đồn nhảm gần đây trong thành về nàng và Lang Quận Vương:
“Ngươi ? Con gái lớn của Dư Thị lang thường xuyên lén lút hẹn hò với Lang Quận Vương, hai bọn họ chẳng thực sự gì ?”
“Hẹn hò gì chứ? Rõ ràng tư định chung !”
“Tư định chung tính là gì? Ta , Dư đại tiểu thư mang thai con của Lang Quận Vương !”
…
Dư Niễu Niễu trợn tròn mắt, mặt nhỏ trắng bệch, kinh hãi kêu lên: “Không đúng a! Ngài đang ở nơi khác việc, hai ngày nữa mới về ?”
Lang Quận Vương uể oải đặt tay lên chuôi đao, ngón tay tái nhợt, gân guốc rõ ràng tạo nên sự đối lập mạnh mẽ với chuôi đao màu đen, cứ như giây tiếp theo sẽ rút đao khỏi vỏ .
Ánh mắt lạnh dần, giọng điệu nguy hiểm: “Bổn vương cũng ngờ, chỉ ngoài một việc, báo cho sắp cha .”