Toàn gia lưu đày, ta dựa vào không gian lật đổ cả giang sơn - Chương 39: Nguy cơ Hồng thủy

Cập nhật lúc: 2025-12-21 04:11:06
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bùi Ninh Ninh vẻ mặt kiêu ngạo, hôm nay tạm tha cho Lưu Tích và Lưu Tấn, sớm muộn gì nàng cũng sẽ dạy dỗ hai tên một trận.

“Tất cả tự tìm chỗ xuống, .”

Bên ngoài hồng thủy, bên trong nội loạn, thái dương Ngụy Bưu giật thình thịch.

Mộ Chiêu Dã liếc ngoài qua khung cửa sổ vỡ, mưa tạnh, nhưng nước lũ chắc định.

Bây giờ chỉ là tạm thời miếu Thổ Địa nhấn chìm, chỉ thiếu một chút nữa thôi. Nhìn thấy điều , Mộ Chiêu Dã thoáng chốc mơ hồ, cảm thấy Thổ Địa Công quả thực linh nghiệm.

Tối nay thể ngoài nữa. Nàng lấy chiếc túi đựng bột mì xe gỗ, lén lút thêm một chút bột mì từ gian .

Bằng lượng đủ cho họ ăn tối nay.

Đặt bột mì xuống, nàng đỡ Bùi Thận Tu . Mộ Chiêu Dã bảo Bùi Tự Bạch nhóm lửa, họ sẽ dùng bột mì bánh bột nhào để ăn.

Hai ngày nay qua huyện thành, gặp trời mưa, Ngụy Bưu bọn họ cũng còn nhiều lương thực, căn bản đủ cho nhiều như ăn. Mộ Chiêu Dã bọn họ tự cung tự cấp.

“Đại tẩu, dùng nước trong túi nước của , nhào bột , bánh bột nhào ăn.”

Vì Mộ Chiêu Dã, Ngụy Bưu cho họ bánh màn thầu bột trắng ăn trong ba ngày, nên bột mì Mộ Chiêu Dã mua về vẫn đụng tới.

Chỉ là, khi Mộ Chiêu Dã đưa túi bột mì cho Lục Tê Ngô nữa, Lục Tê Ngô sững sờ: bột mì còn của họ cảm giác nhiều hơn ?

Hay là, nàng nhớ nhầm ?

Có thể nhớ nhầm !

Nàng và Mộ Chiêu Dã cùng món bánh bột nhào.

Kể từ khi lưu đày, nàng học cách bánh nướng, bánh rán, còn chỉ bánh ngọt và pha nữa.

Bánh bột nhào đơn giản, cũng món gì ngon miệng, nhưng dù cũng hơn là đói.

Nhìn bộ miếu Thổ Địa từ bên ngoài, nó giống như gà vàng độc lập giữa hồ nước. Nước lũ chảy xiết, dù thuyền cũng dám đến gần.

Buổi tối, Ngụy Bưu phát cho mỗi nửa cái bánh màn thầu bột thô cứng, căn bản đủ no.

Mộ Dao lóc nhào lòng Giang Ánh Liễu: “Nương, con lưu đày, con về nhà.”

Chuyện ở Lý Trang thôn khiến Mộ Dao thoát c.h.ế.t trong gang tấc, bây giờ gặp hồng thủy, nàng vô cùng sợ hãi cái c.h.ế.t.

Con đường lưu đày quá nguy hiểm, chỉ trong vài ngày ngắn ngủi khiến nàng cảm nhận hai nỗi sợ hãi cận kề cái c.h.ế.t.

“Dao Dao đừng sợ, chúng sẽ . Có cha con ở đây, chúng nhất định sẽ .”

Giang Ánh Liễu về phía Mộ Vi Hành, y giữ đường lui nào . Mấy ngày nay, con họ chịu đựng đủ khổ cực của cả đời , thực sự tiếp tục nữa.

Nghe Giang Ánh Liễu , Mộ Dao lập tức quỳ xuống bên cạnh Mộ Vi Hành.

“Cha, cha nghĩ cách , con thật sự c.h.ế.t.”

Hồng thủy lớn như , Mộ Dao thực sự sợ hãi. Nàng xinh như hoa, còn trẻ tuổi như thế, vẫn còn nhiều thời gian tươi phía .

“Dao Dao, chuyện kịp để cha trở tay thì tịch thu gia sản . , nhà chúng còn con mà, con gái ngoan của cha.

Hồi ở kinh thành, chẳng con và Thái t.ử mối quan hệ tồi ? Thái t.ử yêu thích con, nếu cơ hội, con hãy một phong thư cho Thái tử, lẽ, Thái t.ử còn thể cứu cả nhà .”

Mộ Dao thể tin Mộ Vi Hành. Bản nàng vốn dựa y, còn y thì , đặt hy vọng lên nàng .

Giọng hai cha con lớn, nhưng Mộ Dao thực sự đau lòng và sợ hãi.

“Cha, Thái t.ử chẳng qua là coi trọng sắc của con, cùng với chức vị Hộ Bộ Thượng Thư của cha thôi.

Hiện giờ và Tam hoàng t.ử đang sức tranh giành sự sủng ái của Bệ hạ, thể vì con mà khiến Bệ hạ vui chứ.

Con ngoại trừ khuôn mặt , chẳng còn giá trị gì với nữa. Cha, bây giờ chỉ cha mới thể nghĩ cách thôi.

Con thật sự sợ hãi, sợ rằng chúng còn tới man hoang thì mất mạng .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toan-gia-luu-day-ta-dua-vao-khong-gian-lat-do-ca-giang-son/chuong-39-nguy-co-hong-thuy.html.]

Đây là hy vọng của Mộ Vi Hành. Y là đàn ông, y hiểu đàn ông quá rõ.

Thái t.ử quyền thế sai, nhưng một khi nam nhân đạt điều , bên cạnh ai mà mỹ sắc bầu bạn chứ?

Cũng giống như y, thể cưới nương của Mộ Chiêu Dã là Bạch thị , một mặt vẫn còn câu dẫn Giang Ánh Liễu. Kỳ thực, đàn ông đều như .

“Mộ Dao, con tin tưởng chính , con là cơ hội duy nhất để cha vực dậy.”

Mộ Dao nước mắt lưng tròng, nàng chằm chằm cha từng khiến nàng kiêu hãnh. Y cách nào giúp nàng thoát khỏi cảnh lưu đày.

Mà Thái t.ử càng thể kháng Thánh lệnh mà đưa nàng .

Giờ phút , trong lòng Mộ Dao nảy sinh một kế hoạch.

Tối nay nếu hồng thủy nhấn chìm bọn họ, tính mạng của nàng , nàng sẽ tự quyết định.

Quan sát sang phía Bùi gia. Mấy họ cùng ăn bánh bột nhào, vẫn no lắm. Mộ Chiêu Dã giống như phép thuật, lấy một gói lớn bọc bằng giấy dầu từ trong bọc hành lý.

Nàng mở lớp giấy dầu , bên trong là một gói Vân Phiến Cao.

Lục Tê Ngô đến ngây . Sao nàng cảm thấy trong bọc hành lý của luôn đồ ?

“Đệ , đây là Vân Phiến Cao ? Muội mua khi nào ?”

Những món bánh ngọt cũng là do Mộ Chiêu Dã lấy từ Ngự thiện phòng, chỉ là nàng đóng gói hai.

“Lần mua sắm, tiện tay mua luôn, đề phòng lúc chúng gì để ăn thì mang dùng.”

Chẳng nhiều lời, bên ngoài hồng thủy lớn như , còn sống qua nổi ngày mai , Mộ Chiêu Dã hết cứ để nhà ăn no .

Nói chừng đây là bữa cuối cùng .

Mộ Chiêu Dã chia một ít Vân Phiến Cao cho Lục Tê Ngô, chia một ít cho Bùi lão phu nhân.

“Chiêu Dã, con ăn . Dạ dày nhỏ, ăn bánh bột nhào no .”

Bùi lão phu nhân luôn cảm thấy mắc nợ Mộ Chiêu Dã, đường thứ gì cũng ưu tiên cho Mộ Chiêu Dã .

Nếu Lục Tê Ngô hiểu rõ chồng, nàng nghĩ bà chỉ thiên vị con dâu thứ, quan tâm đến nữa.

Mộ Chiêu Dã cũng ép buộc, sang chia cho Bùi Thận Tu. Bùi Thận Tu nhận lấy, ăn mà dùng giấy gói .

Lương thực của họ nhiều, giữ , nếu Mộ Chiêu Dã đói thì thể lấy từ chỗ mà ăn.

Số Vân Phiến Cao , nàng coi như bữa cơm cuối cùng, tính hiềm khích , chia cho Bùi Ninh Ninh mười miếng.

Nhìn thứ Mộ Chiêu Dã đưa tới, Bùi Ninh Ninh vô thức l.i.ế.m môi. Kể từ khi Bùi Tự Bạch chuyện về Mộ Chiêu Dã với nàng .

Nàng cẩn thận quan sát phụ nữ , quả thực chút khác biệt so với lời Mộ Dao tỷ tỷ .

, nàng từng mạnh miệng tuyên bố ăn đồ của nàng , nàng ... nàng cũng cần giữ thể diện.

Nàng đầu . Tối nay nàng ăn nửa cái màn thầu bột thô mà Ngụy Bưu cho, dù đói cũng c.h.ế.t .

Thấy nàng nhận, Mộ Chiêu Dã đưa bộ phần Vân Phiến Cao của hai cho Bùi Tự Bạch.

“Bùi Tự Bạch, hôm nay các ngươi . Bảo vệ nhà là điều đáng khen ngợi. Món bánh ngọt , ăn nhiều một chút.”

“Đa tạ nhị tẩu!”

Nhìn thấy Bùi gia ăn bánh bột nhào, dùng bánh ngọt lót , bụng đói cồn cào, chỉ thể nuốt nước bọt trong sự ngưỡng mộ.

Ngụy Bưu còn nghĩ, mỗi Mộ Chiêu Dã đồ đều chia cho một ít, nhưng thì .

Nàng chia xong cho Bùi gia thì tự xuống ăn.

Điều cũng khiến Ngụy Bưu hiểu rằng, Mộ Chiêu Dã chỉ lấy lòng một cách mù quáng. Tâm tư nàng rành mạch, ai đối xử với nàng, nàng mới đối xử với đó.

 

Loading...