Tổ Hợp Công Ty Giải Trí - Chương 53
Cập nhật lúc: 2025-07-02 22:43:56
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mà Trần Đại Hà nhìn thấy một màn như thế thì lại kinh ngạc: “Đứa bé này cũng quá linh hoạt rồi, y như một con khỉ thành tinh vậy.
Ngưu Hồng Hải đang nhảy vui vẻ trên cây nghe câu đó thì chợt trượt tay suýt rớt xuống từ trên cây, Lý Tiểu Tiểu thấy mà mặt mũi trắng bệch, sợ Ngưu Hồng Hải rớt xuống rồi trực tiếp chui vào trong đất như ông Thổ.
May mà Ngưu Hồng Hải rất linh hoạt, một chiêu diều hâu xoay người liền vững vàng mà dừng trên đất, đạch đạch trừng mắt chạy về, lời lẽ chính đáng mà cường điệu: “Con không phải khỉ tinh, con ghét khỉ nhất.”
Ông Táo nghe thế thì cười ha hả, tựa hồ là nhớ tới vụ gì buồn cười: “Nhân vật thần thoại mà Ngưu Hồng Hải nhà chúng ta không thích nhất là Tôn Ngộ Không, liên đới đến cũng không thích khỉ.”
Trần Đại Hà nghe vậy thì cười, đưa tay sờ sờ đầu Ngưu Hồng Hải: “Không phải trẻ con đều thích Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không sao, cảm thấy hắn thần dũng vô cùng.”
“Thôi dẹp đi, con khỉ kia đáng ghét lắm.” Ngưu Hồng Hải hừ một tiếng, quay người lại, nhảy lên trên cây lần nữa: “Đời này của ta không muốn nghe thấy tên hắn nữa.”
Tính tình của trẻ con luôn là thiên kỳ bách quái, Trần Đại Hà cũng không để ý, mà là đặt tâm tư lên cảnh trí chung quanh.
Đường mà ông Thổ dẫn lên núi là đường nhỏ chưa từng khai phá, cả đám người đi xuyên qua rừng cây xanh um tốt tươi, bên tai là tiếng chim hót xoay vần, thi thoảng còn có thể nhìn thấy từng đụn nấm.
Ông Táo vốn định ăn cơm dã ngoại trong núi, nhìn thấy mấy mũ nấm đó tất nhiên sẽ không bỏ lỡ, ông rút một cái túi to từ trong túi ra, tùy tay hái được một đống nấm bỏ vào trong túi.
Trần Đại Hà tuy thích ăn nấm, nhưng còn chưa từng hái nấm, thấy ông Táo hái nấm thì cũng muốn đi theo hỗ trợ.
Ông Táo thấy thế thì vội vàng ngăn cản ông: “Cái ông chọn kia là có độc.”
Trần Đại Hà bị dọa đến nhanh chóng ném nấm trong tay xuống, vẻ mặt buồn bực hỏi: “Tôi thấy nấm này cũng rất giống với nấm ông hái mà.”
Ông Táo vừa hái nấm vừa phổ cập khoa học một lần, còn không quên dặn dò chúng fan của phòng phát sóng trực tiếp đi ra ngoài leo núi ngàn vạn đừng có hái nấm bậy, nếu mà không cẩn thận hái phải loại có độc thì ngay cả mạng cũng có khả năng đi tong.
Tuy ông Trần không dám hái nấm nữa, nhưng mà một vài quả dại trên núi vẫn là biết, ông cầm một cái túi to, hái được không ít kiwi dại và sơn tra (táo gai), gặp phải cây hoa tiêu còn một mình hái được cả đống hạt tiêu, chuẩn bị dùng để nấu cơm giữa trưa.
Trên đường có vui chơi, quá trình leo núi sẽ liền không thấy buồn tẻ vô vị.
Đến trên đỉnh núi, trừ bỏ người của công ty giải trí Tiên Phàm ra thì cũng đụng phải một vài người dân thành phố đến du ngoạn.
Có mấy người trẻ tuổi nhận ra nghệ sĩ của công ty giải trí Tiên Phàm, người trung niên với người già thì lại vây quanh Trần Đại Hà.
Trần Đại Hà vốn cũng rất thân dân, hơn nữa, sau khi ông nhận ra được mình đã leo núi 2 tiếng rồi mà không chỉ không có mệt, ngược lại là tinh thần dư thừa, thì lại càng thấy hưng phấn không thôi.
Vui vui vẻ vẻ chụp ảnh, ký tên với fan, Lý Tiểu Tiểu dựng chắc giá quay, thuận thế làm một đợt rút thưởng cho các fan, phần thưởng chính là ảnh chụp ký tên của nghệ sĩ công ty giải trí Tiên Phàm cộng thêm của thầy Trần.
Tuy rằng phần thưởng của lần rút thưởng này không có thiết thực như danh hoa, đồ ăn với rượu mà ông Táo tự mình làm, nhưng mà rất nhiều fan vẫn là rất vui vẻ khi có thể rút được phần thưởng như thế.
Rút thưởng xong rồi, Lý Tiểu Tiểu đi tìm ông Táo, trên đỉnh núi này nhiều người nhiều cây, không thể nhóm lửa cũng không cách nào nấu cơm, nhìn kiểu gì cũng không phải là chỗ có thể ăn cơm dã ngoại.
Ông Táo đã sớm dự liệu được điểm này, ông vung tay lên: “Đi theo ông.”
Cả đám người rẽ trái rẽ phải sau lưng ông Táo, đi được cỡ nửa giờ, thế mà đi đến một khe núi không có người.
Nơi này là chỗ mà hai ngọn núi giao nhau, địa thế bằng phẳng, còn có một con sông trong suốt chảy xiết đi ngang qua trong này.
“Con sông phía sau công ty chúng ta kia chính là con sông này chảy xuống, cá bên trong béo tốt lắm!” Ông Táo cười hơ hớ mà nói: “Giữa trưa hôm nay liền ăn tiệc nướng với canh nấm.”
Thời gian đã là giữa trưa rồi, chỉ dựa vào một mình ông Táo thì làm không xuể, mọi người dứt khoát phân công làm việc với nhau.
Ba ông cụ phụ trách câu cá bắt tôm, Ngụy Giai Ý phụ trách rửa nấm, Thân Văn Duệ, Phạm Vô Cữu phụ trách dựng giá nướng, Ngưu Hồng Hải phụ trách nhặt củi, Lý Tiểu Tiểu thì vẫn làm người quay phim của cô như cũ.
Trần Đại Hà rất thích câu cá, vừa nghe nói là để chính ông câu cá còn rất vui vẻ, nhưng chờ sau khi ông Táo đi đến chỗ cái cây, bẻ hai nhánh cây thật dài xuống thì Trần Đại Hà lập tức choáng mắt.
“Ông sẽ không bảo tôi dùng cành cây câu cá đấy chứ?”
Fan của phòng phát sóng trực tiếp nhìn thấy một màn quen thuộc này đều cười đến co giật, phảng phất như thấy được chính mình hơn một tháng trước.
Lúc trước, khi ông Táo với ông Thổ câu cá ấy, bọn họ cũng có nghi vấn như vậy, còn thề son sắt cảm thấy dùng nhánh cây căn bản là không câu được.
Nhưng không ngờ tới hai cụ ông rất nhanh đã liền bốp bốp vả mặt bọn họ, thậm chí còn làm cho rất nhiều người không hiểu việc câu cá hiểu sai rằng câu cá là một chuyện vô cùng dễ dàng, lấy nhánh cây là có thể câu rồi.
Nhìn thấy một màn quen thuộc này, có bạn trên mạng để lại nước mắt chua xót: “Lần trước, sau khi xem trực tiếp xong tôi liền tin tưởng tràn đầy mà bẻ cành cây câu cá, kết quả chẳng những thu hoạch tràn đầy cười nhạo, lại còn ngay cả cái đuôi cá cũng chả thấy.
Cuối cùng có một cụ ông thật sự là không nhịn nổi nữa mà lại hỏi tôi đang làm gì, tôi chỉ có thể nói tôi đang câu tịch mịch.”
Bạn trên mạng số 2 cũng nhả rãnh theo: “Ba tôi thích câu cá, ông ấy vẫn luôn bảo tôi mua một cái cần câu tốt cho ông ấy, sau khi tôi thấy hai bác trực tiếp câu cá thì cảm thấy mua cần câu gì hả, lấy cành cây chả phải xong rồi.
Vì thế tôi cố ý vào trong rừng của bạn tôi tìm một cành cây không khác lắm như trong phát sóng trực tiếp, phí sức nửa ngày mang về tặng cho ba tôi, kết quả ba tôi tức lên, trực tiếp đuổi tôi với cành cây ra khỏi nhà luôn.”
Bạn trên mạng số 3: “Sau khi tôi xem phát sóng trực tiếp thì vẫn luôn cảm thấy câu cá rất đơn giản, vì thể hiện mị lực đàn ông của mình, tôi còn cố ý mời cô gái mình thích đi câu cá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/to-hop-cong-ty-giai-tri/chuong-53.html.]
Nhưng mà thật ra thì tôi không có ngốc mà đi dùng cành cây như thế, cơ mà cần câu mà tôi dùng còn không bằng cành cây, ngồi ngốc với con gái người ta một ngày mà gì cũng chẳng câu được, về sau cô gái kia không bao giờ nhận lời mời của tôi nữa.”
Trong phòng phát sóng trực tiếp ha ha, đều sắp cười điên rồi, Trần Đại Hà trong trực tiếp đã mơ màng rồi: “Cành cây này có thể câu được cá sao?”
Ông Táo ngồi xếp bằng trên một tảng đá ở bờ sông, ném cành cây vào trong nước, truyền thụ bí tịch câu cá của mình cho Trần Đại Hà: “Ông biết dùng ý niệm nhỉ? Cùng nhau niệm với tôi, cá ơi cá ơi mau cắn câu, cá ơi cá ơi mau cắn câu.”
Trần Đại Hà vừa định nhả rãnh thì liền thấy ông Táo vung cành cây lên trên một cái, một con cá tung tăng nhảy nhót cắn lấy cành cây bị ném lên bờ.
Ông Táo: “Ông xem, câu được cá rồi này.”
Trần Đại Hà: “???”
Bạn trên mạng trong phòng phát sóng trực tiếp nhìn biểu cảm hoài nghi nhân sinh của Trần Đại Hà, đều sắp cười điên rồi, sôi nổi tỏ vẻ:
“Tôi cảm thấy tôi lại được rồi.”
“Trách không được lần trước tôi không câu được cá, thì ra là không dùng ý niệm.”
“Tôi muốn hẹn cô gái kia đi câu cá lần nữa, không biết cô ấy có thể cho tôi cơ hội một lần nữa không.”
“Get được điểm quan trọng của câu cá, nếu không câu được cá, chắc chắn là ý niệm không đủ tinh thuần.”
“……………”
“……………”
Cùng lúc với bạn bè trên mạng trong phòng phát sóng trực tiếp điên cuồng nhả rãnh ấy, Trần Đại Hà vẻ mặt hoài nghi nhân sinh ngồi bên người ông Táo, chần chờ nhận lấy một cành cây, bán tín bán nghi ném cành cây vào trong sông, học bộ dạng của ông Táo mà niệm: “Cá ơi cá ơi mau cắn câu, cá ơi cá ơi mau cắn câu.”
Các fan nhìn mà cười ha hả, đều cảm thầy Trần Đại Hà quá đáng yêu.
Ông Táo mang theo Trần Đại Hà câu cá, ông Thổ thì ngồi kế bên dùng nhánh cây đan lồng tôm.
Chỉ thấy đôi tay ông linh hoạt cầm nhánh cây xuyên tới xuyên lui, tốc độ nhanh đến làm người ta không nhìn ra được là thao tác thế nào, chưa được một hồi, một cái lồng bắt tôm trên hẹp dưới rộng đã đan xong rồi.
Ông Thổ dùng một nhánh cây làm thừng cột trên đỉnh lồng tôm, quăng lồng tôm vào trong sông, sau đó cũng cầm một cành cây ngồi cạnh Trần Đại Hà: “Cá ơi mắc câu, cá ơi mắc câu!”
Trần Đại Hà không nhịn được mà nhìn về phía cành cây của ông Thổ, chưa được vài giây đã liền thấy cành cây kia chìm xuống, như là bị con gì cắn ấy.
Ông Thổ thuận thế vung lên, túm một con cá ướt nhẹp ra khỏi mặt nước.
Trần Đại Hà: “!!!”
Nhìn chằm chằm cá bị ném lên bờ bật loạn vài giây, Trần Đại Hà quay đầu nhìn cành cây của mình, miệng càng niệm thật thành kính: “Cá ơi mắc câu, cá ơi mắc câu……”
Lý Tiểu Tiểu để chân trần đứng trong sông, quay lại cảnh này rành mạch, chúng fan ở phòng phát sóng trực tiếp cười rớt nước mắt, sôi nổi tỏ vẻ thầy Trần thật là vừa manh vừa đáng yêu.
Lý Tiểu Tiểu đợi một hai phút, thấy thầy Trần vẫn không câu được cá như cũ thì liền chuyển camera đến trên người Phạm Vô Cữu với Thân Văn Duệ.
Không thể không nói, hai người đi theo ông Táo lâu như vậy vẫn là được sâu sắc cái tinh túy này, bếp lò được đắp vừa nhanh lại tốt, giá nướng ở một bên rất nhanh cũng được dựng xong.
Soái ca biết làm việc đều đặc biệt hút fan, giá trị nhan sắc của Phạm Vô Cữu với Thân Văn Duệ vốn đã đủ cao, lại thêm làm việc dứt khoát lưu loát, chẳng những chúng fan hú ú ú, ngay cả Lý Tiểu Tiểu nhìn cũng thấy cảnh đẹp ý vui.
Lúc này, Ngưu Hồng Hải nho nhỏ đã gánh đống củi còn cao hơn cả chính cậu trở lại, cũng chẳng biết là cậu bé lựa kiểu gì, phẩm chất dài ngắn của mấy nhánh cây cậu lấy kia thoạt nhìn đều chẳng khác mấy.
Đừng nhìn Ngưu Hồng Hải gánh nhiều củi như vậy, vậy mà còn chạy nhanh như bay, hai tay giật dây thừng buộc nhánh cây một cái, nhánh cây rơi lộp bộp xuống đất.
Phạm Vô Cữu với Thân Văn Duệ chất củi phía dưới giá nướng, lấy bật lửa ra châm lửa, nhưng ngọn lửa nho nhỏ kia tuy đã cố sức liếʍ ɭáρ cành khô, cơ mà hỏa lực mỏng manh lại không có cách nào châm nó lên.
Lý Tiểu Tiểu cảm thấy bọn họ nhóm được lửa còn phải cần một đoạn thời gian, liền thả giá quay phim xuống, quay về phía mấy cụ ông ở bờ sông với Ngụy Giai Ý rửa nấm, chính mình thì hoạt động bả vai bị đè cho chua xót.
Giơ giơ tay, dang dang ngực, xoay eo một chút, lại làm một động tác xoay người……
Nửa người trên của Lý Tiểu Tiểu mới vừa xoay lại đây, liền thấy Ngưu Hồng Hải dùng nắm đ.ấ.m hung hăng đ.ấ.m mũi mình mấy cái, sau đó phụt một cái tới đống củi kia, một luồng lửa liền nhảy ra khỏi miệng Ngưu Hồng Hải, trực tiếp châm đống củi kia lên.
Vân Mộng Hạ Vũ
Lý Tiểu Tiểu: “…………”
Trước khi biết thân phận của ông Thổ thì đã gọi Ngưu Hồng Hải là Hồng Hài Nhi thành thói quen rồi, chỉ cảm thấy cái tên đó là hài âm*, không có nghĩ tới thân phận chân thật của cậu nhóc.
Giờ cô xem như đã hiểu rồi, Ngưu Hồng Hải không phải khỉ thành tinh, nhóc là nghé con thành tinh!!
*: là cách đọc gần giống nhau.
Hồng Hải với Hồng Hài ở bên đó đọc khá giống..