May mà đây là ở nhà, nếu mà ở bên ngoài thì phỏng chừng phải khóc ra một folder gói cảm xúc mất.
Lý Tiểu Tiểu lảo đảo lại đây, đặt ruby thật to ở trong tay đưa tới trước màn ảnh: “Tôi đây cũng muốn bán đấu giá!”
Khán giả bất ngờ không kịp phòng bị bị ruby đập đến trước màn ảnh lóe cho mù mắt, viên ruby này đỏ như máu, toàn thân thấu triệt, màu sắc nùng liệt lại đồng đều, dù cho là người không hiểu ruby nhìn thôi cũng cảm thấy đắt.
Chỉ là không biết viên ruby này là tự nhiên hay là tổng hợp, nếu mà là tự nhiên thì chẳng những đủ giá trị cất giữ, thậm chí còn có khả năng chiếm được một vị trí nhỏ trên bảng xếp hạng ruby toàn thế giới.
Đôi mắt Lý Tiểu Tiểu nhìn màn ảnh có chút m.ô.n.g lung, nhưng ngữ khí rất là kiên định: “Cái này cũng phải bán đấu giá! Bán cho Huyền tỷ đầu tư đóng phim!”
Nghe xong những lời này rất nhiều người đều chua xót.
Hôm nay vụиɠ ŧяộʍ đến xem phát sóng trực tiếp cũng có một vài tiểu minh tinh mới vừa xuất đạo.
Hiện tại minh tinh, nghệ sĩ, thực tập sinh, võng hồng không biết có bao nhiêu, thật sự đỏ lên cũng chỉ là một bộ phận ở đỉnh kim tự tháp.
Nghệ sĩ của công ty giải trí Tiên Phàm đều thuộc loại đỏ lên khá là nhanh, Huyền Phinh với Ngưu Hồng Hải càng là bởi vì chương trình vượt ải ngày hôm qua được lên bảng hot search, hot khắp internet.
Mấy nghệ sĩ khác tuy rằng còn chưa có tác phẩm chưa từng lên chương trình nào, nhưng mà có không ít fan, điều này làm cho rất nhiều tiểu nghệ sĩ đỏ mắt*, muốn tới xem công ty giải trí Tiên Phàm rốt cuộc có thủ đoạn marketing gì, kết quả càng xem càng đỏ mắt.
*: ý nói ghen ghét đến đỏ cả mắt ấy.
Cùng là ông chủ, ông chủ nhà mình trừ bỏ áp bức thì chính là hợp đồng hà khắc, mà ông chủ nhà người ta lại nguyện ý bán đấu giá ruby bán hoa cho nghệ sĩ đầu tư quay phim, sao đãi ngộ của công ty giải trí Tiên Phàm lại tốt vậy chứ!
Nhìn Lý Tiểu Tiểu đến quấy rối, ông Thổ nhéo cổ áo cô nhấc cô sang một bên, to đầu nói: “Không phải ông nói cho con tiền sao? Đá quý này không bán a, tự con cầm chơi đi, làm đồ gia truyền!”
“Đồ gia truyền!” Ánh mắt Lý Tiểu Tiểu sáng lấp lánh gật gật đầu, sau đó dè dặt cẩn trọng nhét ruby lại vào túi tiền, lại vui vẻ chạy về trên bàn cơm: “Ông Táo, có phải đến giờ ăn cơm rồi không? Ta nên ăn cơm thôi!”
Ông Táo: “…………”
Chúng bạn trên mạng: “…………”
Không phải chứ, vừa rồi một lọ rưỡi cua kia là ai gặm? Trên môi còn dính thịt cua đó, thế nào chuyển cái thân đã lại bắt đầu cân nhắc chuyện ăn cơm?!!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/to-hop-cong-ty-giai-tri/chuong-29.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
Ông Thổ thấy các loại bình luận ha ha trong phòng phát sóng trực tiếp có chút to đầu, quay đầu bảo ông Táo: “Ông nhanh chóng làm chén canh giải rượu cho con bé uống, ta đang phát sóng trực tiếp đó!”
“Phát sóng trực tiếp có ý tứ gì?” Lý Tiểu Tiểu vung tay lên, bá khí trắc lậu quát: “Con muốn ăn cơm!”
***
Từ cửa sau công ty giải trí Tiên Phàm đi ra ngoài là một mảnh đất trồng rau, đất trồng rau nối liền với cửa sau của công ty, ba mặt khác thì trồng đủ loại tre trúc tươi xanh, ngăn cách nơi này với ngoại giới.
Đất trồng rau được quy hoạch gọn gàng ngăn nắp, trong đó có đủ loại rau xanh, phủ trên giá treo đầy dưa chuột, cà chua, đậu đũa, bí đỏ, đặc biệt có hơi thở điền viên quê cha đất tổ.
Trừ cái này ra, ở một bên vườn rau còn có một gốc đại thụ, cành lá chi chít tạo ra một mảnh râm mát, chặn ánh mặt trời gay gắt.
Giống với sân trước, dưới cây này trừ bỏ bàn đá ghế đá ra, còn có một cái ghế nằm.
Ông Thổ đặt Lý Tiểu Tiểu lên trên ghế nằm, tùy tay lắc lư hai cái, mọi người trơ mắt mà nhìn đôi mắt Lý Tiểu Tiểu nhập nhèm ngái ngủ chớp chớp mắt, ngay sau đó liền nhắm lại ngủ mất.
Bạn trên mạng: “???”
Đây là sửa lại thành ngủ truyền bá hả? Kỹ thuật dỗ trẻ của ông Thổ cũng thật tốt.
Ông Thổ tùy tay hái quả dưa chuột mọng nước trên giá xuống, lấy tay lau lau một chút liền cắn một miếng, nhìn trình độ thuận tay tự nhiên liền biết, nơi này khẳng định đều là rau dưa hữu cơ chưa từng dùng thuốc trừ sâu.
Lý Tiểu Tiểu ngủ, ông Thổ gặm dưa chuột, ông Táo không biết từ đâu chuyển một vài tảng đá lớn nhỏ không đồng nhất lại đây, sau đó liền thấy ông ấy lũy một tảng chồng một tảng, chưa đến 10 phút liền đắp xong một cái bếp lò, nhìn tựa hồ không quá rắn chắc, nhưng lúc ông Táo xoay người đặt m.ô.n.g ngồi lên đó, lò đá thế mà không chút sứt mẻ.
Ngồi một chốc trên lò đá, ông Táo tựa hồ lại có chủ ý, lại kéo một ít thân cây thô như cánh tay về, thuần thục dựng giá nướng gỗ.
Ông Thổ: “Ông định nướng gì thế?”
Ông Táo: “Dù sao thì cũng không phải rất đói, nếu không tôi nướng con dê ăn đi.”
Ông Thổ: “Lại hầm một con cá, cá béo phối thịt dê ngon nhất!”
Bạn bè trên mạng: “???”
Hai vị đại gia ơi, có phải lý giải của chúng ta đối với chữ đói này không quá giống nhau không?.