Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổ Hợp Công Ty Giải Trí - Chương 22

Cập nhật lúc: 2025-07-02 13:39:11
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lý Tiểu Tiểu nhìn bóng lưng Thân Văn Duệ có chút phát sầu, con người tiểu Thân thoạt nhìn ngây ngốc, ở bên ngoài sẽ không bị người khi dễ chứ?

Đợi hơn nửa giờ, rốt cuộc đến lúc Huyền Phinh thử vai.

Lưu Hạo nhìn Huyền Phinh trước mặt nhất thời sáng mắt lên, lập tức nhớ tới diễn viên này là tự mình mời.

“Cô là Huyền Phinh của công ty giải trí Tiên Phàm?”

Ảnh chụp của Huyền Phinh là bạn tốt của Lưu Hạo share cho anh ta, biết anh ta đang rất ư là nhức đầu vì chọn diễn viên, sau khi vừa lúc thấy được ảnh chụp của diễn viên công ty giải trí Tiên Phàm đăng ở trên mạng thì liền share cho Lưu Hạo trước.

Sau khi Lưu Hạo nhìn thấy ảnh chụp thì cảm thấy Huyền Phinh là A Hảo trong lòng mình, người được chọn làm A Hảo cũng phải đủ đẹp, thế này mới có thể khơi mào yêu hận tranh đoạt giữa Xi Vưu với Viêm Đế.

Trong lúc này anh ta cũng xem qua không ít ảnh chụp của diễn viên, nữ diễn viên xinh đẹp chỗ nào cũng có, nhưng anh ta rốt cuộc lại cảm thấy kém một chút so với cái loại cảm giác kinh vì thiên nhân kia trong lòng mình, thẳng đến lúc anh ta thấy ảnh chụp của Huyền Phinh.

Đương nhiên, bởi vì kính lọc cùng kỹ thuật photoshop cường đại hiện nay, Lưu Hạo cũng có chút hoài nghi đối với độ chân thật ảnh chụp Huyền Phinh, nhưng không ngờ tới sau khi nhìn thấy người thật thì thật sự làm cho anh ta kinh ngạc, ảnh gốc chẳng những không có photoshop không xài kính lọc, thậm chí ảnh chụp còn không đẹp bằng người thật!!!

Lưu Hạo ngồi sau bàn không nhịn được hỏi: “Ảnh tuyên truyền của cô là ai chụp cho cô thế? Thế này cũng quá không để tâm mà.”

Huyền Phinh nghĩ nghĩ: “Kỳ thật rất để tâm, công ty còn cố ý mua cái di động mới để chụp.”

Lưu Hạo: “…………”

Đây là cái công ty rách gì thế? Thế mà nghèo đến vậy! Ảnh tuyên truyền cho diễn viên thế mà lại dùng di động chụp, anh ta quay phim nhiều năm thế này vẫn là lần đầu tiên thấy đó! Cũng chỉ có loại diện mạo tuyệt thế này đây mới chịu được chà đạp như thế, cầm di động mà còn có thể chụp ra được thịnh thế mỹ nhan.

Nếu người đã đẹp hơn cả ảnh, trong lòng Lưu Hạo liền kiên định hơn, chỉ cần kỹ thuật diễn không quá kém, anh ta liền đưa nhân vật A Hảo này cho cô.

Lưu Hạo lấy bộ phận của A Hảo trong đống tài liệu ra: “Xem kịch bản diễn thử rồi chứ? Cô thử A Hảo chút xem.”

Huyền Phinh không nhúc nhích, trực tiếp sảng khoái nói: “Tôi muốn diễn thử Cửu Thiên Huyền Nữ.”

“Cửu Thiên Huyền Nữ?” Lưu Hạo có chút ngoài ý muốn ngẩng đầu nhìn Huyền Phinh: “Cô xác định chứ?”

Vân Mộng Hạ Vũ

Huyền Phinh gật gật đầu: “So với A Hảo tính cách tiểu bạch hoa, tôi càng thích vị thần chính nghĩa như Cửu Thiên Huyền Nữ vậy.

Tôi muốn thể hiện ra Cửu Thiên Huyền Nữ chân thực nhất, hoàn mỹ nhất cho khán giả, để mọi người càng hiểu vị thiên thần này.”

Lưu Hạo do dự một chút rồi liền đồng ý, anh ta cũng chưa xác định được người được chọn cho Cửu Thiên Huyền Nữ, diễn viên diễn Huyền Nữ chẳng những cần dung mạo xinh đẹp, càng phải có một loại cảm giác thần thánh không dung người khinh nhờn.

Tài chính của đoàn phim có hạn, phí dụng dự toán trên mặt diễn viên không coi là nhiều, diễn viên có kỹ thuật diễn như vậy giá thấp không mời được, rất nhiều người mới lại không có khí tràng của thiên thần, bởi thế nên đến giờ Lưu Hạo còn không tìm được diễn viên phù hợp tâm ý.

Nếu Huyền Phinh đã muốn thử vai Huyền Nữ một chút, Lưu Hạo liền quyết định để cô thử một chút, để diễn viên đã định là Hoàng Đế đáp diễn với Huyền Phinh, hai người diễn đoạn mà Huyền Nữ truyền thụ binh thư cho Hoàng Đế.

Diễn viên Trần Vũ đóng vai Hoàng Đế 30 tuổi, tốt nghiệp từ học viện hí kịch, mấy năm nay cũng từng diễn không ít phim, có kỹ thuật diễn, nhưng thời vận không tốt, cứ mãi mà không đỏ.

Sau khi được chọn nhân vật, Trần Vũ luôn ở lại đoàn phim phối hợp chọn vai, đáp diễn với diễn viên tới thử vai, thuận tiện cân nhắc tính cách đặc điểm nhân vật càng sâu hơn.

Cảnh Hoàng Đế bái sư này chỉ riêng hôm nay thôi Trần Vũ đã lên sân mười mấy lần, kịch bản đã thuộc làu, diễn lên lại là ngựa quen đường cũ.

Huyền Phinh đưa hết tư liệu trong tay cho Lý Tiểu Tiểu bảo quản, chính mình thì nhẹ nhàng kéo cổ tay áo của váy dài xuống, hai cái tay áo thật dài tuột xuống khỏi vai.

Tiếp đó, cũng không biết cô ấy lấy một cây trâm bạch ngọc từ chỗ nào ra, tùy ý quấn một búi tóc trên đầu,

Chờ cô sửa sang tóc xong rồi ngẩng đầu lên, tuy rằng vẫn là dung mạo xinh đẹp như thiên tiên kia như cũ, nhưng trên người lại phảng phất như thêm một tầng hào quang, làm cho người ta cảm thấy thần thánh không thể xâm phạm.

Mũi chân cô điểm một cái, tay áo vung lên, áo trắng bay bay như trên trời giáng xuống đi đến trước mặt Hoàng Đế, ánh mắt sát phạt quyết đoán cùng với khí tràng cường đại đến làm người ta hít thở không thông, làm cho Trần Vũ có chút thất thần trong nháy mắt.

Tuy rằng Huyền Phinh lùn hơn Trần Vũ, nhưng mà nhìn ánh mắt kia anh ấy có một loại bị nhìn xuống từ trên cao, Trần Vũ theo bản năng quỳ một gối xuống trên đất đọc kịch bản của mình ra.

Trong lần đầu gặp mặt với Hoàng Đế, giọng nói của Huyền Nữ lãnh đạm, cũng không có nhiều biểu cảm lắm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/to-hop-cong-ty-giai-tri/chuong-22.html.]

Nhưng ánh mắt nàng, khí tràng cường đại của nàng luôn luôn có một loại cảm giác làm cho người ta không kìm lòng được muốn thần phục, phảng phất như đang đứng trước mắt đây đúng là một vị thiên thần thượng cổ vậy.

Trần Vũ có tới mấy năm kinh nghiệm đóng phim, nhưng đối diễn với Huyền Phinh, thế mà có một loại cảm giác bị dẫn đi, kỹ xảo diễn mà trước đó anh tận lực sử dụng trước mặt Huyền Phinh chẳng những làm cho cảm thấy quá mức cứng nhắc mà còn làm cho anh ấy cảm thấy bản thân có cái loại cảm giác ra vẻ.

Trần Vũ dứt khoát quên luôn cái kỹ xảo kia, thuận theo ý thức của mình mà cùng Huyền Phinh diễn xong cảnh bái sư này, sau đó thế mà có một loại cảm giác chưa đã ghiền, cảm thấy lần diễn này mình phát huy tốt hơn trước đó rất nhiều.

Anh ấy không nhịn được nhìn lại về phía Huyền Phinh, Huyền Phinh nhận thấy được ánh mắt của anh, cười tán dương trở lại.

Theo lý thuyết thì Trần Vũ là tiền bối, Huyền Phinh là người mới, chỉ có phần Trần Vũ chỉ điểm Huyền Phinh.

Cũng chẳng biết vì sao, có được sự khẳng định của Huyền Phinh, Trần Vũ thế mà có loại cảm giác nhảy nhót, giống như là được thầy cô khen ngợi trước mặt mọi người khi đi học ấy, đặc biệt có cảm giác thành tựu.

Diễn thử xong rồi, Huyền Phinh vén tay áo về lại trên vai, quay đầu hỏi đạo diễn Lưu Hạo: “Có thể chứ?”

“Rất có thể!” Lưu Hạo không nhịn được tán thưởng nói: “Cô quả nhiên rất thích hợp với nhân vật này, cô diễn Cửu Thiên Huyền Nữ còn đúng chỗ hơn cả nữ thiên thần trong tưởng tượng của tôi.”

Lưu Hạo vừa dứt lời, mấy diễn viên chờ thử Huyền Nữ ở góc phía sau đều lộ ra biểu cảm nhụt chí.

Theo lý thuyết thì vào lúc thử vai đạo diễn sẽ không công bố kết quả ngay tại chỗ, nhưng Lưu Hạo thật sự là có chút không nhịn được, cảm thấy Huyền Phinh phi thường phù hợp hình tượng cùng khí tràng của Huyền Nữ trong cảm nhận.

Hơn nữa trong lúc Huyền Phinh đối diễn với Trần Vũ chẳng những không bị đè mà ngược lại còn có thể dẫn đối phương đi, thuyết minh kỹ thuật diễn cũng không tệ.

Nếu đã chọn được diễn viên thích hợp, Lưu Hạo không muốn tiếp tục lãng phí thời gian để mấy người kia thử nhân vật Huyền Nữ nữa, có thể chọn diễn viên xong sớm một chút là có thể quay phim sớm một chút, chậm trễ một ngày đều là lãng phí tiền a.

Lưu Hạo an bài phó đạo diễn đi ký hợp đồng với Huyền Phinh và Lý Tiểu Tiểu.

Còn có mấy ngày là khai máy, phần diễn của Huyền Phinh lại là nửa phần sau bộ phim mới ra sân, phó đạo diễn liền đặt lịch với cô ấy.

Huyền Phinh đặc biệt thành thật trả lời: “Tôi chỉ nhận một bộ diễn này, cũng không tồn tại cái gì mà lịch hay không, tôi muốn trực tiếp ở lại đoàn phim, cũng quan sát xem người khác diễn kịch thế nào.”

Phó đạo diễn rất vui mừng được thanh thản, nữ diễn viên này tuy mới xuất đạo nhưng rất biết tiến tới, có điều……

“Nếu đã vào tổ, tôi cũng không gạt cô, bộ phim này của chúng ta đầu tư có hạn, đạo diễn hy vọng đem mỗi một phân tiền đều xắt ra mà xài.

Phí ăn ở lúc cô quay phim là đoàn phim toàn quyền phụ trách, nhưng lúc không quay phim, phí dụng khách sạn này giải quyết thế nào tôi còn phải hỏi ý đạo diễn một chút.”

“Tôi còn tưởng là chuyện gì chứ.” Huyền Phinh hào phóng khoát tay chặn lại: “Phí dụng khách sạn anh không cần lo lắng, tôi tự mình tiêu tiền ở là được.”

Phó đạo diễn sửng sốt một chút, có điều rất nhanh liền hơi cười cười: “Cái này không nóng nảy mà định xuống, cô thương lượng với Lý tổng của công ty các cô một chút rồi nói sau.”

Lý Tiểu Tiểu lộ ra tươi cười kiên cường: “Không sao, tự công ty bọn tôi giải quyết tiền khách sạn là được rồi.”

Tiền không quan trọng, quan trọng là đỏ!

Mỗi ngày Lý Tiểu Tiểu bị đám nghệ sĩ này nhắc mãi, đã khắc lời răn dạy của bọn họ vào lòng thật sâu.

Cái này cũng may mà có hoa tươi giá trị hàng tỉ của ông Thổ lót nền, bằng không chỉ bằng chút tài chính tăng lên này của công ty đây, phỏng chừng không đợi nghệ sĩ đỏ đâu, tiền của công ty đã đốt sạch sẽ.

Nếu mà Huyền Phinh đã muốn ở đoàn phim, Lý Tiểu Tiểu định mang Hồ Linh Lung và Ngưu Hồng Hải rời đi, lúc phó đạo diễn tiễn bọn họ đi bỗng nhiên linh quang chợt lóe, vội vàng gọi cô lại: “Tiểu Lý tổng, hai vị diễn viên bên cạnh cô đây có lịch hay không, không bằng cũng diễn thử xem.”

Lý Tiểu Tiểu: “…………”

Phó đạo diễn, anh nói thật đi, có phải là thấy nghệ sĩ công ty bọn tôi tự mình giải quyết phí ăn ở cho nên chuẩn bị tóm bọn tôi mãnh liệt nhổ lông dê?

Thấy bộ dáng Lý Tiểu Tiểu hứng thú rã rời, phó đạo diễn dùng sức quạt gió thổi lửa: “Đến cũng đến rồi, diễn thử một cái cũng không chậm trễ cái gì.

Hiện tại nữ chính A Hảo trong bộ phim này của bọn tôi còn chưa được chọn đâu, Xi Vưu lúc nhỏ cũng không có diễn viên nhí thích hợp.

 

Loading...