Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tình Thâm Trong Đau Khổ - Chương 81

Cập nhật lúc: 2024-11-24 12:45:44
Lượt xem: 0

Tôi bĩu môi bực mình Tùng vì thái độ lúc này của anh đáng ghét thật, cố ngoái đầu qua sau cho đến khi xe chạy xuống bóng tôi mới quay mặt thu tầm mắt trở về, trong lòng đầy rẫy những câu hỏi không có lời giải thích.

Đưa tay chạm xuống bụng, tôi thở dài, lại nghĩ đến những âm mưu trong gia đình mà mình từng chứng kiến bất giác trong lòng tôi dâng lên nỗi sợ hãi. Tôi sợ sợ rằng mình sẽ bất cẩn, và sẽ có ai đó cố tình hại đến con mình giống như v.ú Huệ đã từ đối xử với Ngọc Phụng. Từ ngày hôm đó nghe đâu v.ú Huệ bị bắt và giam vào tù vì tội cố ý g.i.ế.c người, còn Ngọc Phụng thì bị ba chồng tôi đuổi ra khỏi nhà. Duy chỉ có con Sen là còn được ở lại do nó không có tội.

Cũng vì suy nghĩ quá nhiều vấn đề trong đầu nên tôi chợt nhớ lại chuyện của tôi luôn. Ngay lập tức tôi tái cả mặt, trong người xuất hiện cảm giác bồn chồn không yên.

Luồn tay sang cánh tay anh rồi nép đầu vào. Tôi khẽ nói thật nhỏ vào tai đủ cho mỗi anh nghe vì tôi sợ anh Hải nghe được rồi lại có chuyện

"Anh ơi khi nào chúng ta mới nói sự thật cho ba má biết đây hả?

Tùng khẽ nhíu mày quay sang nhìn tôi. cánh môi định mấp máy phát ra tiếng lớn thì đã bị tôi đưa ngón tay lên suỵt một tiếng nhỏ ra hiệu với anh. Rồi tôi nói tiếp

" Ý em là khi nào anh nói cho ba má biết em là Ngọc Đào chứ không phải Ngọc My đó?

Tùng nghe tôi hỏi rõ đầu đuôi xong anh liền im lặng một lúc, tôi nghe anh thở mạnh mà trong lòng tự nhiên cũng chẳng yên. Mãi một lúc sau anh nắm lấy bàn tay tôi anh đan vào tay anh rồi siết chặt, giọng anh trầm hẳn

"Bây giờ em có thai rồi chắc ba mẹ không quá khắt khe đâu. Thôi thì sẵn dịp này hôm nay mình lấy công chuộc tội.

Tôi nghe anh nói thế thấy cũng tạm ổn nhưng tôi vẫn còn run lắm trong dạ không yên một chút nào, tôi thở dài bàn tay yên lặng nắm chặt lấy tay anh rồi lặng lẽ hướng mắt nhìn qua ô kính xe, mới vừa rời mắt ấy thế mà cơn mưa đã rút xuống từ bao giờ, hạt mưa càng ngày càng nặng, Linh cảm của tôi bỗng chốc lại càng thêm xấu.

Xe về đến sân thì mưa cũng nhỏ giọt lại. Tùng nắm tay tôi từ từ đi vào, anh còn cẩn thận bảo tôi coi chừng bị trượt.

Phủi phủi tấm áo bị mấy giọt mưa rơi xuống tôi và Tùng cầm tờ siêu âm trong tay chuẩn bị bước lên gian nhà chính để thông báo cho ba mẹ biết tin vui.

" Anh em thấy hồi hộp quá?

Tùng nghe tôi lên tiếng, nhìn tôi lo lắng anh lại trấn an

"Không sao đâu, có anh ở đây em yên tâm đi.

" Dạ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tinh-tham-trong-dau-kho/chuong-81.html.]

"Nè nắm c.h.ặ.t t.a.y anh, vào trong mọi việc cứ để anh lo.

Tôi gật đầu, gượng nở một nụ cười nhẹ trao về anh để anh cảm thấy tôi đã ổn. Nhanh chóng Tùng đưa hai tay anh áp sát vào mặt tôi, đối diện với ánh nhìn của anh anh cúi xuống hôn nhẹ lên trán tôi một nụ hôn. Giọng anh chắc nịch trong tức khắc truyền vào tai tôi

" Em hãy nhớ em là vợ anh? Cả đời này anh là người sẽ bảo vệ em.

Tôi nghẹn ngào, hai hốc mắt phút chốc ưng ửng nước mắt, tôi hiểu anh đang muốn tôi phải thật bình tĩnh và tin tưởng vào anh nên anh mới nhấn mạnh câu nói đó cho tôi nghe.

"Em hiểu rồi. Thương anh.

Tùng gật đầu véo má tôi một cái nhẹ xong nắm tay tôi bước đi về phía trước.

Bất ngờ từ bên trong con Sen cầm cái khay trà bước ra, nhìn thấy tôi và Tùng nó cúi đầu chào nhưng mắt nó lại liếc nhìn tôi trông kỳ bí lắm

Nhận ra biểu cảm khác lạ của nó. Tôi lên tiếng hỏi

" Sao nhìn tao?

Con Sen hắng giọng, hất mặt vào trong

"Có người tìm cậu mợ trong kia kìa, cơ mà nhà này sắp đổi chủ nữa rồi.

" Mày nói vậy là sao?

"Sen nói rõ cho cậu nghe có chuyện gì hả?

Cả tôi và Tùng điều đồng thanh lên tiếng hỏi nó, một sự bất an không hề nhỏ dâng lên trong lòng tôi.

Đang chờ câu nó trả lời đến sốt cả ruột ấy vậy mà con Sen chỉ đi đến cạnh Tùng, nó trả lời với anh, chẳng thèm nhìn đến tôi lần nữa

" Hôm nay có bà Lan và cô Ngọc My đến, cả nhà đang bên trong đó cậu. Vậy là có người sắp ra khỏi nhà rồi cậu ha! Mà cậu hai nè, Mấy nay con không có dịp nói chuyện nhiều với cậu nay trông cậu đẹp trai lắm đó cậu.

Loading...